Ấm trà thấy đáy, bát đĩa sạch trơn, Ngụy Tư Triết gọi nhân viên ra tính tiền, nhân viên lại nói với anh: "Anh điều dưỡng Sở đã trả rồi ạ, xuất thẻ nhân viên dùng bữa được giảm 15%."
Ngụy Tư Triết cất bóp tiền về, anh day day mũi, giọng điệu đầy bất đắc dĩ: "Sở Gia Hòa, không nên làm thế đâu."
"Chẳng phải anh Ngụy đã biết tôi muốn có một "ngày sau thật dài" với anh mà nhỉ?" Sở Gia Hòa ôm quà của mình lên, đứng dậy khỏi chỗ ngồi, "Thế nên là, anh vẫn đang thiếu tôi hai bữa cơm đấy nhé."
Ngụy Tư Triết khoanh tay chịu thua, đáp: "Được, tôi đang chờ cậu trống lịch làm việc đây."
Hai người xuống tầng một, Sở Gia Hòa bước về phía phòng Ngụy Kiều, Ngụy Tư Triết lại cản y: "Để tôi chăm ba tôi được rồi, cậu làm công việc của cậu đi."
"Dạo này lúc nào ngủ trưa dậy bác Ngụy cũng bị tê bắp chân, tôi vào mát xa cho bác một lúc, nhanh thôi." Sở Gia Hòa nói, "Tiện hỏi bác muốn cho cà rốt hay củ cải trắng vào canh cá luôn."
Ngụy Tư Triết khó hiểu: "Không bỏ cả vào được à?"
Đôi mắt Sở Gia Hòa thoáng cong cong: "Cà rốt sẽ phân hủy vitamin C trong củ cải trắng, làm mất đi lượng khoáng chất và dinh dưỡng, tốt nhất là không nên nấu chung."
Tầm nửa tiếng sau, Sở Gia Hòa bưng một ly nước tỳ bà khuấy thêm mật ong cho Ngụy Kiều, dặn Ngụy Tư Triết sáu giờ đến thẳng nhà ăn ăn cơm tối. Sau đó y vội vã khép cửa phòng, đến nhà bếp xử lý con cá trắm nọ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-tieng-long-rung-dong/444041/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.