Gần như hằng ngày Ngụy Tư Triết đều sẽ gặp những gương mặt mới. Nhưng chỉ rất ít ỏi trong số đó mới có thể khiến anh vô thức đưa ra đánh giá trong lòng, còn đâu phần lớn chỉ giữ khoảng cách nói chuyện với nhau, sau đó không hề có ấn tượng.
Trong mắt Ngụy Tư Triết, những bộ âu phục, đồng hồ nổi tiếng, nước hoa, cả nam lẫn nữ muôn màu muôn vẻ; những người tiếp xúc qua công việc ấy rập khuôn đơn điệu chẳng khác gì nhau.
Mới gặp gỡ Sở Gia Hòa, Ngụy Tư Triết cũng cảm thấy người này không có gì đặc biệt.
Hồi Ngụy Kiều vừa đưa ra đề nghị sẽ vào viện dưỡng lão ở, Ngụy Tư Triết đang đang họp trực tuyến trong phòng làm việc. Anh không từ chối "yêu cầu" của cha mình, cũng không tỏ ý tán thành. Hai tuần sau, Ngụy Tư Triết giảm bớt khối lượng công việc đi phân nửa, thời gian để trống sẽ tán gẫu đôi câu với Ngụy Kiều, dẫn ông đi dạo công viên, luyện thái cực quyền, nhảy disco người già, kết quả còn củng cố thêm ý nghĩ "muốn vào viện dưỡng lão ở" trong đầu ông.
"Ba là không muốn nhìn con cả ngày bận bịu chuyện của ba, nhất là làm lỡ việc của con nữa. Tim thấy bức bối khó chịu lắm, à mà từ đầu đã thấy tệ rồi." Ngụy Kiều bưng tách trà phàn nàn, "Tống ông ba này vào viện dưỡng lão cho rồi, cái chỗ đó muốn cái gì có cái nấy. Con dễ chịu mà ba cũng thoải mái, hai ta đều tự do."
Ngụy Tư Triết phản bác: "Bây giờ con rất thoải mái."
Anh trọng chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-tieng-long-rung-dong/272336/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.