Hai giờ chiều.
Khi vừa đến ga Tây Ninh, Lộ Trì Vũ nhanh chóng lấy vali rồi lao xuống tàu cùng đám đông.
Ga Tây Ninh là một nhà ga lớn của tỉnh lỵ, nơi đây đón tiếp một số lượng lớn khách hàng, sau khi Lộ Trì Vũ đi theo dòng người, anh đứng trước bậc thềm ở lối vào ga Tây Ninh, nhìn những chiếc xe đậu ở phía xa cùng với những người đi bộ vội vã, bỗng nhiên anh có một cảm giác vô cùng trống rỗng.
Tại sao anh lại ở đây? Anh sẽ làm gì? Anh nên đi đâu?
Ánh nắng buổi chiều chói chang, Lộ Trì Vũ đứng đó được một lúc thì cái bụng đói của anh bắt đầu kêu lên, anh đã không ăn gì cả ngày nay rồi, nhưng nhìn dáng vẻ đứng xách vali vô cùng uy nghiêm của anh thì người ngoài sẽ không biết là anh đang đói và mệt, lúc nào anh cũng trông rất mạnh mẽ như thế.
Lộ Trì Vũ đi dọc theo con đường trước mặt, vừa đi được vài bước là anh đã nhìn thấy một quán mì nhỏ, lúc này anh không quan tâm là quán này có ngon hay không mà trực tiếp đi thẳng vào trong tìm chỗ ngồi.
Lộ Trì Vũ đi đến quầy gọi một bát mì lòng cừu và một chai nước khoáng, sau đó ngồi vào cái bàn ở trong góc chờ đồ ăn. Bây giờ anh mới có thể nhìn kĩ khung cảnh xung quanh, quán ăn này rất nhỏ, không gian khá chật chội, bàn ghế được làm từ nhựa trông rất thô sơ, trên trần nhà có treo quạt trần đã sản xuất được 17 năm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-ngon-lua-chay/3617941/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.