Trên đường về nhà, về nhà, trong xe yên tĩnh lạ kỳ.
Trong đầu Ân Quả ngập tràn hình bóng Lâm Diệc Dương. Hôm nay coi như là lần đầu tiên họ cãi nhau, chẳng ai vui vẻ cả.
Bà ngoại ngồi bên cạnh bất chợt hỏi: "Cháu kể cho bà nghe chuyện về cái cậu Lâm Diệc Dương ấy đi."
Vì liên quan đến Mạnh Hiểu Đông nên bà ngoại rất quan tâm.
"Để về nhà rồi cháu kể cho bà ạ." Ân Quả nói rất nhẹ nhàng: "Cháu hơi say xe."
Chị cô ngồi ở ghế phụ bỗng hỏi: "Tiểu Quả, em rất thân với anh ta đúng không?"
"Bọn em khá hợp nhau." Ân Quả đáp.
"Mạnh Hiểu Đông không quan tâm à?" Chị gái ngồi ở hàng trên hỏi tiếp.
Ân Quả chống cằm nhìn ra ngoài cửa kính, "Anh Hiểu Đông cũng quen anh ấy."
"Mạnh Hiểu Đông đã kể với em chưa?" Chị cô nói: "Hồi bé anh ấy bị Lâm Lâm dùng gạch đập vào đầu, tiền viện phí đều do cái cậu Lâm Diệc Dương đó và Lâm Lâm trả."
Ân Quả ngẩn người.
"Chính là cậu ta à?" Bà ngoại vô cùng đau lòng, "Lân ấy làm bà sợ chết khiếp, còn tưởng Mạnh Hiểu Đông đắc tội với ai cơ.
"Nhưng đó là chuyện hồi nhỏ mà bà." Ân Quả tranh luận: "Bây giờ mối quan hệ giữa anh Hiểu Đông và chị Lâm Lâm cũng không đến nỗi nào."
"Đâu chỉ có một việc đấy, từ nhỏ đến lớn không lúc nào là anh ta không gây chuyện." Chị cô ngập ngừng, quay đầu nhìn cô, "Xem ra em có ấn tượng tốt với anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-con-bao-tuyet/2660258/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.