“Tối nay có ăn cơm không?”
Tôi đi theo cậu, lúc đó cậu đang cởi đồng phục, liếc tôi một cái, rồi thản nhiên tiếp tục cởi.
“Không sao, dì cũng có thể để cháu c.h.ế.t đói mà.”
Nhìn cậu cởi xong đồng phục, một tay đặt lên chiếc quần short đen duy nhất trên người, dừng lại giữa cởi và không cởi, như muốn trêu tức tôi, tôi bất giác thấy buồn cười.
“Không dám đâu, chưa c.h.ế.t mà oán khí đã đủ nặng rồi.”
“...”
“Ăn gì đây? Trứng xào cà chua, mì trộn thịt bằm, thêm một phần thịt xào được không?”
Không biết mấy món này có gì không ổn, ánh mắt cậu lóe lên vẻ kinh ngạc, sau đó nhíu mày, hơi hoảng hốt.
Cậu nhanh chóng che giấu, tôi cũng không hỏi thêm.
Mấy món này đều là món cậu thích ăn, tôi đã hỏi Chu Hình từ trước.
Tôi không có ý đối đầu với Chu Lê Đình, ngược lại, tôi muốn làm thân để sau này hai người sống hòa hợp hơn.
Nhưng rõ ràng điều đó không dễ dàng. Trong lòng đứa trẻ này có một bức tường rất cao. Bề ngoài trông ngoan ngoãn tự do, nhưng bên trong lại bị kìm nén và khép kín, như một ngọn núi lửa âm ỉ không biết khi nào sẽ phun trào.
Giữa chúng tôi luôn có sự im lặng, mở miệng là cãi cọ không nể nang.
Sau bữa tối, tôi về phòng tắm rửa rồi đi ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-chung-ta-co-mot-nguoi/3739852/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.