Tôi không vội chuyện kết hôn, nhưng tôi quá tò mò muốn biết một học sinh cấp ba mười lăm tuổi có xu hướng tự sát đã làm cách nào khiến hai mẹ kế trước sợ hãi mà bỏ đi.
Sáng hôm sau, tôi mua một ít quà rồi cùng Chu Hình lái xe đến khu biệt thự có môi trường sống tốt nhất thành phố.
“Khu này là khu học trọng điểm đúng không?”
“Hồi trước mua để tiện cho Lê Đình đi học, lúc đó giá ở đây còn rẻ.”
“Cháu nó tên Chu Lê Đình à?”
“Ừ, tên ông ngoại nó đặt.”
Xe đỗ trong gara riêng của biệt thự, Chu Hình dẫn tôi vào nhà.
“Nhà hơi bừa bộn, hôm qua tôi có dọn qua một lượt rồi, nhưng người thô kệch thì không được tỉ mỉ lắm.”
Tôi đứng cạnh tủ giày ở cửa, thay đôi dép nữ mới mà Chu Hình đưa, rồi đưa mắt nhìn quanh căn nhà.
Nhà khá sạch sẽ, chỉ là đồ đạc không được sắp xếp gọn gàng, hơi lộn xộn một chút.
“Lê Đình không chịu thuê giúp việc, nên sau này có lẽ phải nhờ cô dọn dẹp một chút, nó chỉ lo phòng của mình thôi.”
Học sinh cấp ba thường ít thời gian nghỉ ngơi. Hiếm khi được cuối tuần, nên giờ này Chu Lê Đình vẫn chưa dậy. Tôi ngồi trên ghế sofa cùng Chu Hình trò chuyện, hỏi anh ấy vài lần về lý do con trai anh tự sát.
Chuyện này Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-chung-ta-co-mot-nguoi/3739849/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.