Editor: Nana Trang
Nam nhân nhắm hờ mắt, Đằng Lan bưng trà đứng ở bên cạnh.
Thiếu niên đứng ở góc tường, trên đỉnh đầu là một bao hạt dẻ.
Đêm đã khuya, khó tránh khỏi có chút thiếu tinh thần, A Mộc mơ mơ màng màng đứng lên, khẽ động một chút, hạt dẻ rớt từ đỉnh đầu xuống, nàng vươn tay chụp vào trong lòng bàn tay, giương mắt nhìn thấy không làm kinh động đến Lý Dục mới thở phào nhẹ nhõm.
Lặng lẽ đặt hạt dẻ lên đỉnh đầu, cho rằng thần không biết quỷ không hay, nam nhân vừa hé mắt ra là nhìn thấy.
A Mộc cầm hạt dẻ, lắp ba lắp bắp đi đến trước mặt hắn: "Điện hạ tha cho ta đi, ta thật sự cho rằng ngài là Trọng Gia Điện hạ, nếu không nào dám mạo phạm chứ!"
Nàng quanh quẩn ở trước cửa lớn phủ Thái tử một hồi, vì thời gian quá muộn cũng không có phương tiện lẻn vào, nàng đành mệt mỏi đi về, đi được nửa đường thì mua một bao hạt dẻ, xong trở về báo cáo kết quả. Chỉ là nàng thiên tính vạn tính, dù thế nào cũng không thể ngờ đợi nàng trở về phủ Tấn Vương lại lầm Lý Dục thành Trọng Gia.
Lúc ấy nam nhân ở trên giường dường như vẫn chưa ngủ, A Mộc vừa bước vào phòng, đúng lúc hắn mở hai mắt ra.
Bốn mắt nhìn nhau, A Mộc cười.
A Mộc giơ hạt dẻ cười hi hi: "Điện hạ mau nhìn xem! Ta mua món ăn về cho ngươi nè!"
Không đợi Lý Dục mở miệng, nàng còn đặc biệt đặt hạt dẻ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-chon-phu-dung/3223801/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.