Trang Ngạn Du đang hăng say đọ sức với thanh thép trên mặt đất.
Bình thường trông tay chân cậu mảnh khảnh vậy, lần này sức lực lại lớn đến khó hiểu, ai cũng không ngăn nổi, cậu cứ một lòng một dạ muốn mang thanh thép về.
Trần Khang cũng cạn lời: “Tiểu Trang, cậu uống say, nhất định là cậu nhớ lầm rồi, thứ mà người anh em của cậu nói đến chắc chắn không phải là thanh thép, nếu như là thật thì người ta đã đến chợ vật liệu xây dựng đặt trước, thế chẳng phải là xong việc rồi sao, đâu còn cần cậu mang về chứ!”
Giá thép bây giờ đắt hơn một chút so với trước đây, dù sao giá vật liệu xây dựng đều đang tăng, không chỉ có thép mà những vật liệu khác cũng vậy, mà không đến nỗi không mua nổi.
Trang Ngạn Du khăng khăng: “Không nhớ lầm, anh ấy muốn cái này.”
Trần Khang nói: “Nhưng...”
Trang Ngạn Du ngắt lời anh ta: “Trí nhớ của cháu rất tốt đấy nhé.”
Trần Khang đành chào thua.
Được rồi, đừng cãi lý với kẻ say.
Quản lý Từ thăm dò: “Anh em của cậu... Có phải do nhà nghèo quá? Lại đang xây nhà? Cho nên mới nói với cậu là muốn mua thép?”
Ngoại trừ điều này ra, quản lý Từ không nghĩ ra lý do nào khác.
Trang Ngạn Du cẩn thận suy nghĩ lời quản lý Từ vừa nói, càng nghĩ càng thấy mơ hồ.
Cậu cảm thấy quản lý Từ nói không đúng, rõ ràng A Tập rất giàu, sao lại không có tiền mua thép?
Nhưng bởi như vậy, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-anh-em-tot-khong-co-tinh-ban-trong-sang-sao-/3477233/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.