Quý Trí Viễn hoàn toàn không ngờ tới việc Trang Ngạn Du lại có mong muốn như vậy.
Nghe được điều này, phản ứng đầu tiên của anh ta chính là kinh ngạc, sau đó nhìn Trang Ngạn Du bằng vẻ đồng cảm: “Tôi thấy cậu nên từ bỏ đi thì hơn.”
Trang Ngạn Du: “Từ bỏ?”
Quý Trí Viễn: “Bởi vì cả đời này cậu sẽ không thể thực hiện được đâu.”
Trang Ngan Du: “Tại sao lại không thể?”
Quý Trí Viễn: “Chuyện này còn cần hỏi nữa sao? Cậu có biết tôi với lão Ôn quen nhau từ lúc nào không? Bọn tôi từ lúc còn mặc quần yếm đã biết nhau rồi! Nhà của cậu ấy và nhà của tôi là hàng xóm, cậu có biết quan hệ giữa hai bọn tôi là gì không?”
Quý Trí Viễn càng nói càng hăng, giống như quyết tâm muốn đánh nát giấc mơ của Trang Ngạn Du mới chịu: “Tụi tôi không chỉ cùng nhau học từ mẫu giáo, mà tiểu học, trung học và đại học đều học chung, bọn tôi còn ở cùng một ký túc xá nữa kìa. Tài nấu nướng của lão Ôn cũng học được vào lúc còn đi học, mỗi ngày cậu ấy còn nấu cơm cho tôi ăn nữa đó.”
Nét mặt Trang Ngạn Du tràn đầy vẻ hâm mộ.
Quý Trí Viễn vỗ vai cậu an ủi: “Cậu cũng đừng hâm mộ làm gì, dù sao đây cũng là chuyện đã được quyết định từ khi sinh ra, hai chúng tôi chính là anh em tốt nhất trên thế giới, ngay cả Lê Tức cũng không sánh bằng, chúng tôi quen cậu ta là khi vào tiểu học.”
Trang Ngạn Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-anh-em-tot-khong-co-tinh-ban-trong-sang-sao-/3477227/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.