Trên đường trở về, trợ lý Lâm lái xe, Trang Ngạn Du và Ôn Trầm Tập ngồi ở ghế sau.
Trong lòng trợ lý Lâm lúc này có cảm giác rất khó tả, nhất là khi nghe đoạn hội thoại phía sau, anh ta càng cảm thấy khó tả hơn.
“Nếu là vấn đề nhỏ và ảnh hưởng không lớn, lần sau cậu có thể không cần đi.”
“Tôi sẽ tự phân tích tình hình.”
“Được rồi, đợi đến khi cậu thấy nan giải thì hãy hỏi tôi.”
“Anh cũng không muốn cho tôi tăng ca sao?”
“Ừ, sợ cậu…” Tạm dừng một chút: “Sợ cậu sẽ cảm thấy mệt.”
Trợ lý Lâm nắm chặt tay lái, cố gắng khống chế bản thân để tay lái không bị trượt.
“Sợ cậu cảm thấy mệt”?
Nhà tư bản cũng có thể nói ra câu này!
Sếp Ôn, ngài còn nhớ bây giờ tôi cũng đang tăng ca không :) ?
Nói thật, nếu không phải vì mức lương cao gấp đôi so với tất cả chỗ tương tự khác ở trong nước, còn thường xuyên được tiền thưởng kếch xù, anh ta đã từ chức lâu rồi.
Không cảm thấy mệt đều là vì nhiều tiền nhá!
Nhưng anh ta vẫn cảm thấy thật khó tin, sếp Ôn cũng biết nói như vậy!
Nhưng mà lời này lại khiến cậu nhân viên nhỏ nào đó rất hưởng thụ.
Trang Ngạn Du cảm động, nhìn về phía Ôn Trầm Tập với ánh mắt sáng rực.
Anh em tốt đang lo lắng cho cậu, Trang Ngạn Du càng thêm áy náy.
Trang Ngạn Du: “Xin lỗi, tối nay tôi không nên quên lời hẹn với anh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-anh-em-tot-khong-co-tinh-ban-trong-sang-sao-/3477223/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.