Ôn Trầm Tập mãi vẫn chưa trả lời, Trang Ngạn Du cũng không hiểu rốt cuộc anh em tốt có thích hay không?
Hay là chưa hiểu được tấm lòng của cậu?
Tuy đây là lần đầu tiên Trang Ngạn Du làm người nên chưa có nhiều kinh nghiệm. Nhưng cậu biết có rất nhiều chuyện không thể truy hỏi, nếu như đánh liều hỏi đến cùng, chưa chắc sẽ có được đáp án vừa lòng.
Trang Ngạn Du dứt khoát không chờ Ôn Trầm Tập trả lời nữa, cậu cất điện thoại, ngồi xe buýt về nhà.
Ngày nào Trang Ngạn Du tan ca xong cũng về nhà ăn cơm đúng 6 giờ rưỡi.
Hôm nay cậu về nhà trễ hơn so với mọi hôm, vì thế thời gian ăn cơm hôm nay cũng bị trễ, mãi cho đến 7 giờ, Trang Ngạn Du mới ngồi vào bàn chuẩn bị ăn.
Bình thường vào lúc 7 giờ, cậu đã xuống dưới lầu khu nhà, bắt đầu nhiệm vụ học tập nhân loại.
Trang Ngạn Du có hơi rối rắm.
Không thể hoàn thành việc như đã lên kế hoạch giống như việc kim đồng hồ vốn chạy từ 0 đến 60 giây, bây giờ lại trở thành từ 20 đến 60 giây, khiến cậu có cảm giác vừa khó chịu vừa kỳ cục.
Nhưng cậu mau chóng bình thường lại ngay: “Khi con người còn sống thì sẽ có lúc vui lúc buồn.”
“Anh em tốt đã mang sự vui vẻ đến cho tôi, đồng thời cuộc sống cũng khiến tôi không thoải mái, đó giống như sự bảo toàn năng lượng.” Vốn dĩ cậu và ba cùng chọn làm con người sau khi nghỉ hưu là bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-anh-em-tot-khong-co-tinh-ban-trong-sang-sao-/3477220/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.