Về đến nhà Thế Phong điên cuồng kéo Nhược Hy ra khỏi xe chiếc váy dạ hội của cô vì quá dài khiến cho Nhược Hy không giữ được thăng bằng ngã nhào xuống đất, hắn không cảm thấy tội lỗi ngược lại còn nói ra những lời khó nghe.
" Đừng cố giả vờ diễn kịch trước mặt tôi."
Nhược tức giận cô đứng lên tát Thế Phong một cái thật mạnh rồi nói.
" Đồ điên anh vô lý vừa thôi."
Nhược Hy không thèm đếm xỉa gì đến hắn cô bỏ đi vào nhà.
Hắn chưa từng bị một người phụ nữ nào tát đến nhục nhã đến vậy, Thế Phong cười nhếch mép hắn quay người lại tiến về phía Nhược Hy bế bổng cô lên, Nhược Hy giật mình cô vùng vẫy nói.
" Này có thôi đi không bỏ tôi xuống ngay đừng làm trò trẻ con nữa ."
Nhưng Thế Phong không hề muốn nghe cô nói hắn bước đi nhanh vào trong nhà mặc kệ ánh mắt của người hầu đang nhìn họ, Nhược Hy bị hắn làm cho xấu hổ đến không biết chui vào đâu.
" Này mọi người đang nhìn kìa anh điên rồi sao."
Thế Phong ngang ngược nói.
" Mặc kệ họ em là vợ của tôi chứ không phải người ngoài."
Hắn bế cô lên phòng dùng chân đá mạnh cửa để mở ra, hắn quăng Nhược Hy lên chiếc người khiến cho phần niệm lún xuống, hắn đột nhiên đưa tay cởi áo khoác ngoài ra Nhược Hy cảm thấy sợ hãi lùi về phía thành giường.
" Anh định làm gì vậy đã bảo là không được động vào tôi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-tron-trai-tim-em/2934281/chuong-25.html