Nhược Hy nghe giọng nói của người đó cô liền quay đầu lại nhìn, là Vĩnh Nghiêm anh ta đứng đó nhìn Nhược Hy bằng ánh mắt hiền hoà.
" Anh biết em sẽ đến đây mà."
Nhược Hy hơi bất ngờ cô đứng lên hỏi.
" Sao anh lại đến đây ?"
Vĩnh Nghiêm nhìn cô bằng đôi mắt đầy thâm tình nói.
" Làm sao mà anh không biết được chứ mọi thói quen hay sở thích của em anh điều khắc ghi trong đầu."
Nhược Hy cảm thấy chạnh lòng về những gì anh ta nói tại sao đã một thời gian rất dài anh vẫn còn nhớ những thứ thuộc về cô như vậy Nhược Hy cười nhạt nói.
" Cám ơn anh đã quan tâm đến em."
Vĩnh Nghiêm tiến lại gần Nhược Hy nói.
" Có chuyện gì em muốn chia sẻ cùng anh không."
Nhược Hy bỗng nhiên trầm mặt lại nói.
" Chẳng có chuyện gì đáng để nói, hay là chúng ta đi đâu đó chơi đi."
Vĩnh Nghiêm liền loé lên một tia sáng trong tim anh ta tưởng Nhược Hy sẽ tránh mặt anh ta nhưng cô lại phản ứng ngược lại còn rất niềm nở với anh ta. Hai người đi được nữa đường Nhược Hy bỗng nhiên quay sang nói với Vĩnh Nghiêm.
" Chỉ khi ở đây thôi còn khi về nước hai chúng ta lại tiếp tục trở thành người xa lạ có được không, em không muốn rắc rối đến với anh."
Vĩnh Nghiêm cảm thấy rất vui khi trong lòng cô vẫn còn nghĩ cho anh ta.
" Được thôi."
Hai người cùng nhau đi dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-tron-trai-tim-em/2934258/chuong-38.html