Vòm lá cây rung nhẹ rũ tung thứ băng giá màu trắng còn vương lại. Nắng có tới nhưng khí trời chẳng ấm áp là bao. Bên cửa sổ, chàng trai trẻ 22 tuổi ngồi hàng giờ liền trên bàn máy tính không hề biết mỏi. Ngón tay thon dài, uyển chuyển không kém phần mĩ lệ liên tục di chuyển trên mặt bàn phím. Không gian tĩnh lặng đệm lên thanh âm từng con phím đều đều lạch cạch, màn hình chạy dài những con số và thuật toán chỉ mình anh mới hiểu. Chẳng chọn lấy cuộc đời sinh viên lắm mơ mộng đầy hi vọng anh chấp nhận gắn bó trong gian phòng bốn góc tường kín bưng, cô độc và lạnh lẽo. Cuộc sống chìm ngập một màu trắng không phải tinh khôi thuần túy gì mà màu trắng của bốn bức tường giam kín, sạch sẽ không một vệt màu điểm trang.
Kim đồng hồ cứ thế xoay vòng tròn, máy tính hiện lên những thông số lập trình chỉ anh mới hiểu. Bàn tay tài hoa anh chấp nhận gắn bó với những bàn phím với màn hình vi tính khô khốc, anh từng tham vọng ước mơ trở thành nhà lập trình máy tính tài ba nhưng xem ra đã không thể hoàn thành, không phải không thể thực hiện mà là không có hi vọng thực hiện mơ ước. Đó không phải ước mơ hão huyền trong khi anh đang ngày ngày ngồi hàng giờ liền bên bàn phím khô khốc, cách đánh máy hệt như đang chơi một bản nhạc trên phím đàn đầy thanh điệu. Tách cafe vơi dần rồi chỉ còn tách rỗng, anh mệt nhoài ngả người ra sau ghế, day day mi tâm đã tập trung nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-tron-mot-tinh-yeu/81398/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.