Chuyển ngữ: nhoclubu
Không khí trong phòng KTV khá ngột ngạt, Cố Trạch Vũ nằm chổng vó trên ghế sô pha, nhìn trụ đá La Mã trong góc phòng, càng nghĩ càng cảm thấy uất nghẹn trong lòng.
Năm ngoái Hằng Hưng bắt đầu tiến quân vào lĩnh vực năng lượng mới, hiện tại đang là thời điểm mấu chốt. Non nửa năm nay, anh đều ở trạng thái như sẵn sàng bùng nổ, loay hoay đến nỗi chân không chạm đất. Ngay cả thời gian dính lấy Nhan Thanh cũng phải chen chúc lắm. Trước tiến độ kế hoạch liên tục, vất vả lắm mới sắp xếp được thời gian hai ngày, chính là để có thể hưởng thụ một cái cuối tuần hai người cùng với Nhan Thanh.
Ai ngờ Nhan Thanh phải làm thêm giờ, còn bản thân lại thành người cô đơn.
Đây là chuyện gì thế này…
Đang buồn bực, bỗng nhiên đầu vai bị đập một cái không nặng không nhẹ, “Ơ, cậu hai! Đi trên con đường u buồn từ lúc nào vậy?” Hàn Ngọc Phong bưng hai ly rượu, chen vào bên cạnh anh ngồi xuống, đưa một ly đến trước mặt anh, “Uống một ly chứ?”
Cố Trạch Vũ xua tay, tiếp tục trạng thái u sầu.
“Sh**…” Hàn Ngọc Phong nói tục, nhét ly rượu vào tay anh, “Cậu không uống rượu cũng không tán gái, vậy tới chỗ này làm gì? Dứt khoát đi thẳng đến miếu cho rồi!”
“Cậu nghĩ tớ tự nguyện đến đây chắc?!” Cố Trạch Vũ liếc anh ta một cái, xoay người đặt ly rượu lên bàn. Nhan Thanh rất ghét mùi rượu, mũi cô lại nhạy cảm, một tí tẹo thôi cũng ngửi ra được. Lát nữa anh còn phải đón tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-mot-dem-giam-mot-doi/209392/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.