Ngày hôm sau, An Kỳ đến trường từ sớm để trả bài bộ môn và chuẩn bị kết thúc cho nghiên cứu của cô. Đó cũng là luận án tốt nghiệp, cô kết thúc mấy năm học tại trường. Cô viết lại gửi lời nhắn cho ba mẹ cô. Cô lái chiếc xe yêu quý đến trường. Thực ra nhà và trường học ở trong cùng một thành phố, nhưng để thuận tiện cho việc nghiên cứu và học tập, cô vẫn đăng kí ở lại kí túc xá của trường. Cô bước vào lớp ngồi vào chỗ của mình. Cô nhắn tin cho một thằng em làm hacker tìm hiểu về thông tin của Tô Gia. Sau vài phút trả lời lại cũng chỉ là những thông tin cô có được trên mạng. Đúng là hacker gì vứt cho chó gặm hết đi. Thấy tin nhắn của bà chị nhà mình biết không ưng ý. An Hưng cố gắng gửi stcker vui vẻ. Một lúc sau, tin nhắn của An Hưng lại đến. Lần này là một dãy số điện thoại. Đuôi bốn số 9. Cô biết không tìm lầm người. Tiếng tin nhắn báo chuyển khoản đến cho An Hưng. Cậu ta cười như địa chủ được mùa.
An Kỳ lưu số vào điện thoại. Nở một nụ cười thích thú. Ngước mắt lên tiếp tục nghe giáo sư giảng bài.
An Kỳ bước ra khỏi cửa lớp chuẩn bị vào phòng nghiên cứu. Một bóng dáng chặn trước mặt cô là Như Sương. Ồ, cuối cùng cũng đã gặp. Cô cũng rất muốn biết việc sao kiếp trước cô ta hận cô như vậy. Cô cũng không thể tin được chỉ vì sự ghen ghét mà khiến cô ta hại cả gia đình cô được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giu-chat-tay-anh/3430222/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.