Chương trước
Chương sau
Nghe thấy có tin tức, tôi trở nên kích động: “Tin gì vậy?” “Chính là video ngôi sao nhỏ nào đó lên giường với đạo diễn nào đó.
Đậu má, hot vậy sao? “Không phải chứ? Anh đào được chuyện riêng của Dương Hân nữa à?”
Tôi thực sự nên thay đổi cách nhìn đối với Đường Kiêu, anh lợi hại tới nỗi gay cả thứ trong giới như vậy cũng lấy được sao? “Cái này có gì khó? Thật ra cô ta có thể làm diễn viên là do cô ta ngủ với đạo diễn nổi tiếng trong quán bar, sau đó năm lần bảy lượt quyến rũ, tìm cơ hội, lại còn lén quay video để uy hiếp người đàn ông đó...
Sao tôi nghe câu này thấy quen tai vậy nhỉ...
Dương Hân à Dương Hân, cô không thể sáng tạo ý tưởng hơn được à, đây đều là chiêu Đường Kiêu chơi chán rồi, cô lại lôi ra dùng hết lần này đến lần khác, thú vị không?
Tôi nhớ tới lần trước Hà Phong cũng rơi vào tay cô ta vì chiêu này, không ngờ về sau còn có đàn ông khác bị cô ta khống chế.
Đúng là khó lòng đề phòng mà.
Bất kể thế nào, trách nhiệm của chuyện xảy ra hôm nay thuộc về cô ta, có lẽ cô ta dốc hết toàn bộ vốn liếng cũng chưa đủ để bồi thường cái hang không đáy là chiếc xe đó, còn khiến cô ta không thể ở lại trong giới giải trí nổi nữa. Chiêu này của Đường Kiêu đúng là đã ép cô ta vào đường cùng.
Tôi ngẩng đầu nhìn qua Đường Kiêu, đường nét của anh vẫn rất trẻ, pha vào đó là sự ô hòa, nhưng vẻ tàn nhẫn trong con người lại rất rõ, anh là quân vương đáng sợ, luôn khiến người ta có cảm giác bị đè nén khó hiểu.
Hôm sau tôi chầu chực trước máy vi tính không ngừng làm mới website, chờ đến mười hai giờ trưa, cuối cùng cũng thấy được tin tức b tấn đó, trên đó không chỉ kèm theo cảnh giường chiếu của Dương Hân và đạo diễn nổi tiếng kia, còn công bố cả ảnh chụp và tư liệu của cô ta lúc mới vào nghề.
Chưa được một lúc, phía dưới đã có một đồng người bình luận, có người nói cô ta là “con giáp thứ mười ba”, chuyên quyến rũ đàn ông của người khác, thủ đoạn đa dạng, cũng có người nói cô ta từng được rất nhiều ông chủ bao nuôi, thậm chí còn kèm theo ảnh chụp chung của cô ta và những ông chủ đó
Sau đó. Lúc chiều, người đoàn làm phim của Dương Hân nói, bọn họ không hề hợp tác với Dương Hân, hơn nữa người bên đó nói, người nhân phẩm tệ hại như cô ta không xứng vào ngành giải trí...
Lúc trước đạo diễn bị đối phương năm tháp trong tay, bây giờ cái thóp đã bị phơi bày, tất cả mọi người vội xóa sạch quan hệ với cô ta, xem ra nhân phẩm của Dương Hân thật sự rất tệ.
Nhất thời, tin tức dư luận trên mạng toàn liên quan tới cô ta, có người nói gặp phải loại hồ ly tinh như cô ta nên đánh chết, sau này ra đường sẽ không bỏ qua cho cô ta, thậm chí còn có người muốn ăn thịt cô ta.
Tôi cảm thấy như này có hơi không ổn, nhưng bây giờ tôi không thông cảm nổi cho cô ta, đành phải tắt máy vi tính trở về phòng đi ngủ, buổi chiều đang mơ màng, có người gõ cửa, âm thanh không quá lớn, nhưng đủ để người ta nghe rõ.
Chẳng lẽ Đường Kiêu quên cầm chìa khoá sao?

Tôi chóng mặt bò dậy khỏi giường, đi mở cửa thì lại nhìn thấy Phàn Dục Nam với gương mặt trang điểm xinh đẹp.
Vừa thấy cô ta, lông tơ của tôi dựng lên, trong đầu lập tức vang lên còi cảnh báo.
Tôi thấy tay trái cô ta cầm túi xách Hermes, tay phải kéo vali màu đen, diện đồ Dior kiểu mới, cộng thêm vóc dáng cô ta một mét bảy mấy, lại đi giày cao gót nên cao hơn tôi đi dép lê một cái đầu.
Cô ta vênh mặt nhìn lướt qua căn nhà, sau đó đi thẳng vào nhà như không nhìn thấy tôi. “A Kiêu đâu? Sao không thấy anh ấy ra đón tôi? Người ta cố ý tạo bất ngờ cho anh ấy
Tôi nghĩ thầm đây đúng là bất ngờ, màn đến thăm đột ngột của cô ta dọa tôi suýt lên cơn suy tim, thật sự quá đáng mừng.
Nhưng điều khiến tôi bực bội là, Đường Kiêu nói địa chỉ chỗ ở của chúng tôi cho cô ta biết lúc nào vậy?
Cô ta tùy tiện ném vali xuống đất, sau đó bắt đầu tham quan hai căn phòng trong nhà, bởi vì cô ta đến, căn nhà vốn trang trí theo phong cách đơn giản lập tức trở nên như sáng lấp la lấp lánh vậy.
Có điều người phụ nữ khiến cả căn nhà bừng sáng này không phải là một người hiền lành gì. “Chủ tịch Đường đến công ty rồi, hai ngày nay anh ta bận rộn công việc, cho nên rất ít về nhà”
Mặc dù tôi hiểu rõ nói chuyện với cô ta thì cô ta cũng rất ít bắt chuyện với tôi, nhưng tôi không ngờ sự xuất hiện của tôi khiến cô ta bực bội như thế. “Cho cô năm triệu tệ, rời khỏi Đường Kiêu triệt để, sau này không được xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa.”
Tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý chút nào, cô ta đã lấy ra một tấm chi phiếu từ trong túi xách, ném đến trước mặt tôi.
Chết vinh còn hơn sống nhục, cô khiêu khích ranh giới cuối cùng của tôi hết lần này đến lần khác như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô đâu!
Tôi cầm chi phiếu nhìn thoáng qua, lạnh lùng túm lấy tay cô ta, nhét chi phiếu vào tay cô ta: “Phàn tiểu thư, cô giữ lại số tiền này mà dùng đi, trừ phi Chủ tịch Đường chủ động đuổi việc tôi, nếu không tôi sẽ không rời khỏi anh ấy đâu.”
Vẻ mặt Phàn Dục Nam tối sầm lại: “Cô có ý gì? Cho thể diện mà không cần đúng không?”
Tôi không thèm đếm xỉa tới cô ta, đóng cửa trở về phòng đi ngủ, chặn cô ta ở bên ngoài.
Tôi nghe thấy người phụ nữ bên ngoài tức hổn hển dùng tiếng Quảng Đông mắng tôi, nhưng tôi không nghe hiểu câu nào, đành phải nằm trên giường, ngủ tiếp.
Phàn Dục Nam biết tôi nghe không hiểu, sửa đổi giọng điệu uy hiếp tôi bên ngoài. “Được, không đi đúng không? Tôi sẽ khiến cô phải trả giá đắt vì hành vi của cô hôm nay!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.