Ngoài trời, cơn mưa đổ xuống nặng hạt, tựa như lời tiễn biệt của đất trời dành cho một sự mất mát lớn lao trong gia đình nhỏ. Đặng Thiên Ân năm nay 18 tuổi, vóc dáng cao lớn mạnh mẽ, đứng bên cạnh người phụ nữ với cây dù trên tay. Anh che chắn rất cẩn thận cho người bên cạnh mình, Thiên Thanh giờ đây không còn là cô gái trẻ trung ngày nào nữa. Dù đã cố gắng chăm sóc bản thân kỹ lưỡng, nhưng dấu vết thời gian không thể tránh khỏi hắn lên đôi mắt và nụ cười của cô.
Thiên Thanh nhẹ nhàng cúi xuống, tay cầm bó hoa ly trắng, từ từ đặt lên mộ phần trước mặt. Cô biết rằng rồi ngày này sẽ đến, và cô đã chuẩn bị tâm lý từ rất lâu. Tuy nhiên, dù đã chuẩn bị kỹ càng đến đâu, sâu thẳm bên trong, trái tim cô vẫn không thể tránh khỏi sự xót xa, đau đớn. Dù không rơi một giọt nước mắt trước mặt con trai, lòng cô vẫn dâng tràn nỗi buồn sâu kín.
[Ông xã, anh đã làm rất tốt rồi...] Thiên Thanh thì thầm, như một lời an ủi cho chồng, Cũng như cho chính bản thân cô.
Năm đó, khi bác sĩ nói về tình trạng của Hạ Ngôn Hy sau cuộc phẫu thuật, Thiên Thanh đã hiểu rất rõ rằng cuộc sống của anh sẽ không bao giờ có thể trở lại như trước. Cuộc phẫu thuật chỉ giúp kéo dài thêm sự sống cho anh, nhưng không thể chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh. Cô và Hạ Ngôn Hy đã cùng nhau trải qua 18 năm kể từ ngày đó, 18 năm anh kiên cường sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giot-mau-dau-tim/3644836/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.