“Cảm ơn cổ” hắn thở dài, giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi có lẽ là do không rành tiếng Anh nên nghe rất chân thành. “Hôm nay tôi đúng là xui tận mạng”
Thiên Thanh không đáp lại ngay lập tức, ánh mắt cô vẫn dõi theo đám người kia cho đến khi họ hoàn toàn khuất bóng. Cô cảm nhận được sự căng thẳng đang giảm dần, nhưng nỗi lo lắng vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
"Anh có chắc là bọn họ sẽ không quay lại không?" cô hỏi, mắt vẫn hướng ra ngoài cửa sổ, không giấu được sự lo âu.
"Lần sau tôi đi cùng đám đàn em chúng sẽ không dám manh động"
Thiên Thanh quay lại nhìn người thanh niên ngồi cạnh mình với ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn một chút nghi ngờ. "Anh vừa nói gì cơ?" Cô hỏi, giọng đầy sự cảnh giác.
Người thanh niên tên, vừa rồi còn tỏ ra mệt mỏi và yếu ớt, giờ đây lại bỗng chốc trở nên điềm tĩnh một cách lạ thường. Hắn nhếch môi cười nhạt, nụ cười rất sảng khoái
"Cô không cần lo lắng" Anh nói, giọng điệu tự tin
"Tôi tên Adrien, chỉ là một tên du côn bình thường, không phải ông trùm hay đại ca giang hồ gì như trong phim ảnh đâu. Tôi làm việc cho mấy anh lớn, giúp họ trông coi địa bàn, bảo vệ lợi ích của tổ chức. Nhưng đôi khi, trong cái thế giới ngầm này, xung đột là không tránh khỏi"
Thiên Thanh nhìn ra ngoài cửa sổ, lặng lẽ suy nghĩ. Cô không biết liệu có nên tin lời Adrien hay không. Trước mắt cô là một đất nước xa lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giot-mau-dau-tim/3623258/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.