Ngày nghỉ nhanh chóng kết thúc, Thiên Thanh trở lại với trường học, còn Hạ Ngôn Hy thì phải giải quuyết chu toàn mở công việc do ngày hôm ấy đi chơi cùng cô làm lở dở. Gần đây Lê Âu Mạn cứ gọi cho anh suốt, lần một lần hai anh có thể viện lý do công việc để không nghe máy nhưng cũng không thể dùng kế hoãn binh mãi được, hơn nữa chuyện anh và Thiên Thanh anh cũng đã xác định, đời này ngoài cô ra tuyệt đối không ở bên cạnh ai khác. Vậy nên chuyện liên hôn vẫn là sớm kết thúc thôi.
Giờ nghỉ trưa tại công ty, Hạ Ngôn Hy ngồi trên ghế trong phòng làm việc, tay lướt nhẹ qua chiếc điện thoại, nhìn vào màn hình đang nhấp nháy tên của Lê Âu Mạn. Anh thở dài, đặt ly cà phê xuống bàn, biết rằng việc tiếp tục trốn tránh chỉ làm cho mọi chuyện trở nên phức tạp hơn. Cuối cùng, anh quyết định bắt máy.
“ Âu Mạn ? ” giọng anh trầm ấm, nhưng không mang theo nhiều cảm xúc.
[Ngôn Hy, cuối cùng anh cũng chịu nghe máy rồi] Lê Âu Mạn nói, giọng cô pha chút vui mừng xen lẫn trách móc.
[Anh bận quá phải không? Dạo này em liên lạc với anh mãi mà không được.
“Ừ, anh thực sự bận” Ngôn Hy đáp, cố gắng giữ giọng điệu bình thản.
“Công việc ở công ty nhiều hơn bình thường.”
[Em hiểu, nhưng anh biết không, em rất muốn gặp anh. Chúng ta đã lâu không nói chuyện trực tiếp rồi] Lê Âu Mạn ngập ngừng.
[Có nhiều chuyện em muốn thảo luận với anh...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giot-mau-dau-tim/3618977/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.