Trong căn dinh thự xa hoa này, hầu như chẳng tồn tại bữa sáng, vì đã bảy giờ rồi mà phòng ăn vẫn không một bóng người.
Quách Khiếu Nam sau khi từ nơi đó trở ra với chiếc bụng cồn cào, nên có chút khó chịu. Hắn ra tới phòng khách thì gặp Diệp Ức đang uống cà phê, vừa nhàn nhã đọc báo mạng.
"Ông chủ!"
Hắn cung kính cúi đầu chào hỏi, nhưng đối phương chẳng hề đưa mắt nhìn tới, chỉ trầm giọng trả lời:
"Đã khỏe hơn chưa?"
"Lẽ ra đã ổn hơn nhiều, nhưng sáng nay vừa chạm mặt tiểu thư, đã xảy ra chút xô xát nên vết thương bị động."
Trước đó, Diệp An Băng yêu cầu hắn ta giữ kín chuyện gặp mặt giữa hai người, vậy mà giờ hắn lại đang khai báo với Diệp Ức, thế nhưng ông ta chỉ cười nhạt một cái.
"Tính cách Băng Băng vốn bướng bỉnh, lại nóng nảy tùy hứng, nó không thích có người lạ trong nhà, nên gặp cậu ắt hẳn sẽ không vui."
"Sao? Thấy thân thủ của con bé thế nào?"
Bấy giờ, Diệp Ức mới đặt IPad xuống để chuyển mắt nhìn sang người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh mình, và thấy hắn ta đang cực kì lãnh đạm.
"Thân thủ của tiểu thư quả thật rất tốt, sử dụng súng thành thạo. Không hổ danh là con gái của lão Đại. Nhưng tính cách lại quá đỗi kiêu ngạo."
"Haha... Thẳng thắn! Tốt!"
Diệp Ức bật cười thích thú, kể cả khi nghe thấy có người nhận xét không tốt về con gái của mình, nhưng ông thì lại thích điều đó. Những kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giot-le-tinh/2910013/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.