Một giờ sáng, Quách Khiếu Nam vẫn còn ngồi trong phòng khách chờ đợi. Hắn thế này cũng được bảy đêm liên tục rồi.
Sáu hôm trước, ngày nào Thái Vĩnh trở về cũng đi kèm một cái lắc đầu cùng hơi thở dài bất lực.
"Nhị thiếu gia, anh đã uống tới ly cà phê thứ năm rồi. Nếu vẫn tiếp tục uống, đêm nay sẽ không thể ngủ nữa."
A Bát là vệ sĩ do Quách Khiếu Lâm cử tới bảo vệ Quách Khiếu Nam vào những lúc này.
Nghĩ lại thì thấy hắn cũng thật đáng thương, từ một người thân thủ khỏe mạnh, võ nghệ cao siêu, vì một phát súng vô tình trượt qua tim mà để lại di chứng, khiến bản thân không thể hoạt động mạnh nhiều sức như trước.
Đánh nhau thì vẫn được, nhưng cũng vài đòn là cùng.
"Buồn ngủ thì nghỉ trước đi, không cần chờ tôi."
"Đại thiếu gia đã dặn tôi phải kề cận bên anh để đề phòng..."
"Đề phòng tôi làm chuyện bất chính hay sao?"
"Không có! Đề phòng anh lên cơn đau tim bất ngờ sẽ không hay."
Quách Khiếu Nam nhếch mép:
"Tim của tôi chỉ là hơi yếu hơn người bình thường một chút. Nhưng hình như cậu lại đang xem tôi là một phế nhân có thể đột tử bất cứ lúc nào thì phải? Sao, xem thường tôi đến vậy à?"
"A Bát nào dám."
"Vậy còn không mau về phòng?"
Hắn nghiêm giọng, A Bát cũng phải cúi đầu rời đi theo yêu cầu.
Vừa đúng lúc này, chiếc siêu xe mà Thái Vĩnh đang đi về tới.
Quách Khiếu Nam khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giot-le-tinh/2909901/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.