Ngày hôm sau, khách ra vào phòng nàng tấp nập, phần lớn người ta chỉ chú ý đến bé Jacob Calder. Hầu hết đều là bạn của gia đình, họ đến để chúc mừng thành viên mới của gia đình Calder. Khi Sloan nói chuyện với họ, không ai chú ý đến niềm vui sướng của nàng. 
Hiếm khi nàng ở một mình với Trey, nàng viện cớ mệt, muốn nghỉ ngơi nên Trey phải ra quán cà phê để Sloan được tự do gọi điện thoại và thực hiện kế hoạch đã được vạch ra một cách vội vàng. 
Vào sáng sớm ngày thứ ba, khi vị bác sĩ chăm sóc nàng vừa đến thì Sloan đã ký riêng giấy xuất viện do nàng tự thu xếp lấy. Nàng ch8ảng cần thay quần áo đi đường và yêu cầu đem con nàng đến để nàng ra về. 
Người nữ hộ sinh bối rối nhìn nàng. – Bà không đợi chồng bà đến rồi hãy ra về à? 
Sloan đã chuẩn bị trước câu trả lời nên nàng đáp liền: 
- Anh ấy đang ở trong khách sạn thành phố. Tôi muốn làm cho anh ấy ngạc nhiên. 
- Nhưng… những bó hoa và các con thú nhồi bông này làm gì? – cô nữ hộ sinh hỏi. 
- Cô cứ phân phát cho các bà mẹ đến sinh khác. – Sloan đáp. Nàng không thể thuyết phục được cô nữ hộ sinh bỏ qua luật lệ của bệnh viện là nàng phải được xe lăn đưa ra tận cửa. Như thế là nàng phải đợi thêm một thời gian nữa để xe lăn đưa đến phòng nàng. 
Sau khi chờ đợi một hồi lâu, nàng leo lên chỗ ngồi ở phía 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-to-thao-nguyen/2443841/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.