🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một giọng nói quen thuộc, từ phía bờ sông vọng lại tiếng cười ha hả:



- Là em, Phùng Chấn đây. Em vừa cho chúng nó tắm sông giữa mùa đông. Thật may cho cả họ nhà chúng nó là chỗ ấy bờ sông ngắn không thì chúng nó chết cả lút rồi.



Giọng cười chưa dứt thì một mũi giáo từ phía bờ sông bay tới đâm trúng gáy Phùng Chấn. Chấn ngã ra phía trước, tay cố giữ lấy cành tre để không bị ngã. Máu chảy ròng ròng, chảy tới đâu ấm lưng Chấn đến đấy, Chấn giục Súng:



- Anh hãy chạy mau đi. Em thấy lưng ấm lắm, hình như máu chảy ra nhiều lắm anh ạ.



Súng nhìn quanh thúc ngựa chạy đi rồi nói vọng lại:



- Là kẻ nào? Ta sẽ quay lại báo thù.



Một giọng Hoa Hạ nói văng vẳng khó nghe:



- Tao là Hàn Lâm, cháu trai của ông nội Hàn Ước của đám dân An Nam chúng mày đó.



Súng chưa hết day dứt đành phải thục mạng chạy đuổi theo bốn người kia. Súng cố chạy thật nhanh về phía châu La Phục tránh được sự truy sát của dám quân Tống Bình. Đi được hai chục dặm đường thì gặp quân cứu viện do Mã Tước chỉ huy, bấy giờ Hàn Lâm mới không đuổi theo nữa.



Về tới doanh trại, Đặng Hoài thấy mặt mũi người nào người nấy tất tả, nhem nhuốc, lại thấy Phạm Đan nằm vắt vẻo trên lưng ngựa, Hoài không bằng lòng tỏ rõ trên khuôn mặt nói:



- Thật may cho họ Phạm là có Mã Tước đi chặn quân địch truy sát, không thì chẳng thể quay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-rong/3125356/chuong-17-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Giống Rồng
Chương 17-3: Kẻ xảo trá gặp người gian manh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.