Edit: windchime
Ánh mặt trời bên ngoài thật ấm áp, vị trí mà Noãn Noãn và Lâm Lâm đang ngồi ngay bên cạnh bức tường thủy tinh.
Ánh mặt trời xuyên qua bức thủy tinh, chiếu lên bàn của hai người.
Hai người đang vừa ăn cơm vừa trò chuyện, việc này khiến cho tâm trạng không tốt của Noãn Noãn được xoa dịu.
Noãn Noãn cúi đầu ăn cơm, bỗng cảm thấy có người đang đứng bên cạnh. Cô khẽ khựng lại, đưa mắt nhìn. Khi nhìn thấy người vừa xuất hiện thì vẻ mặt Noãn Noãn vô cùng khó coi.
Noãn Noãn không lên tiếng, Lâm Lâm cũng ngưng nụ cười trên mặt, cực kỳ kinh ngạc nhìn người phụ nữ đang đứng trước mặt.
Đó là người phụ nữ trung niên đã gặp trước cửa đài truyền hình sáng nay.
Trương Ngọc Trân cúi đầu nhìn người đang ngồi trước mặt. Chuyện xuất hiện ở đây là việc Trương Ngọc Trân đã lấy hết dũng khí mới quyết tâm làm.
"Noãn Noãn."
Noãn Noãn không có bất kỳ động thái gì.
"Có thể nói chuyện với nhau một lát không?"
Noãn Noãn không hề nâng mắt, chỉ nhìn về phía Lâm Lâm đang ngồi đối diện: "Tiếp tục ăn cơm."
Lâm Lâm đáp lời, tiếp tục im lặng ăn cơm.
Noãn Noãn cũng vậy, ăn từ tốn từng miếng một. Lúc trước còn có thể nghe được mùi vị của thức ăn, giờ lại thật vô vị.
Trên mặt Trương Ngọc Trân có chút lúng túng và tức giận. Lúc còn bé, Noãn Noãn thường xuyên không nể mặt bà ta, không ngờ, đã qua nhiều năm như vậy, cũng không hề cho bà ta mặt mũi.
Cho dù ở bất cứ nơi nào, Noãn Noãn này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-noi-cua-anh/1013819/chuong-26.html