Edit: windchime
Trong nhà của Phó Bác Ngôn thật sự rất sạch sẽ.
Vừa bước vào, Noãn Noãn đã ngửi thấy mùi hương thơm ngát, không phải là mùi hương gắt mũi, mà là một mùi hương thanh thanh, nhàn nhạt.
Ở trước huyền quan (là một thuật ngữ trong phong thủy chỉ khoảng không gian giữa cửa chính và phòng khách.) không để quá nhiều thứ, trong phòng khách đang sáng đèn.
Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên đến, nhưng Noãn Noãn vẫn cảm thấy, nhà của Phó Bác Ngôn vẫn cho cô cảm giác sáng bừng lên.
Cô khẽ cong môi, quay đầu nhìn về phía người đằng sau, nhỏ nhẹ nói: "Phó lão sư."
"Ừ." Phó Bác Ngôn cúi đầu nhìn cô, "Sao vậy?"
Noãn Noãn ngẫm lại, đột nhiên lắc đầu, nói: "Không có việc gì, anh đã ăn tối chưa?"
Phó Bác Ngôn mím môi, nhìn đồ ăn trong tay cô, trầm ngâm giây lát mới thấp giọng nói: "Có ăn một ít, nhưng giờ lại đói."
Noãn Noãn cười khẽ: "Vâỵ cùng ăn khuya đi, chỉ là những món ăn này tôi mang về, chỉ có cơm và vài món ăn, giờ chắc cũng hơi nguội."
Phó Bác Ngôn cong môi, đưa tay nhận lấy: "Cô ngồi ở đây đã, tôi đi hâm nóng đồ."
"Được."
Phó Bác Ngôn gật đầu, quay lại nhìn cô: "Có muốn ăn thêm gì không?"
Đột nhiên, mắt Noãn Noãn sáng lên, nhìn về phía Phó Bác Ngôn, hỏi thăm: "Có thể ăn đồ nướng sao?"
Đối với Noãn Noãn mà nói, đồ nướng ở thành phố Z, thật là có chút nhớ mãi không quên.
Mặc dù mới ăn xong, nhưng nếu hỏi cô muốn ăn gì nhất lúc này, cô chắc vẫn nhớ đến quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-noi-cua-anh/1013817/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.