Edit: windchime
Sắc mặt của cô hơi trắng, cũng không rõ vì sao.
Ánh mắt của Phó Bác Ngôn nhìn chăm chú vào bàn tay đang kéo áo mình, mu bàn tay trơn bóng trắng nõn, dùng hai ngón tay để kéo áo anh, bởi vì dùng lực nên gân xanh nổi lên khá rõ.
Đầu ngón tay cũng hơi trắng ra, trông thật đáng yêu.
Phó Bác Ngôn lại cố gắng đè nén cảm xúc của mình, lắc đầu một cái, khi nhìn vào đôi mắt long lanh của cô, giọng nói trầm xuống: "Không có."
Anh không hề giận cô, anh đang giận chính bản thân mình.
Anh hoàn toàn không biết vì sao Noãn Noãn lại đột nhiên nói không muốn tiếp tục với chương trình.
Thậm chí, Phó Bác Ngôn còn nghĩ đến một ý tưởng hoang đường, có phải là vì Trần Trạch không?
Anh thật sự muốn biết giữa Noãn Noãn với Trần Trạch là mối quan hệ gì?
Có phải từng là bạn bè bình thường, hay là mối quan hệ đặc biệt hơn?
Anh thật sự rất muốn biết, bởi anh cảm nhận được bầu không khí khác thường giữa hai người, nhất là khi nghĩ họ có thể từng có mối quan hệ đặc biệt, Phó Bác Ngôn lại cảm thấy, với chuyện này, anh ghen tỵ đến phát điên lên được.
Cô gái mình luôn nhớ mong từ cấp ba, thì ra cũng từng là người con gái của ai đó.
Tuy nhiên anh cũng biết, với những chuyenj đã qua, không nên truy cứu nhiều, có thể thấy, vào buổi sáng này, sắc mặt của hai người cùng với bầu không khí lúc ấy, anh có thể cảm thấy, đến bây giờ, giữa hai người họ vẫn còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-noi-cua-anh/1013815/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.