Tôi bị câu chửi dứt khoát của Vũ Hoàng Phúc làm cho ngây người, bạn ấy vừa chửi tục. Từ khi quen Phúc đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy bạn ấy chửi thề.
Phúc ngồi xuống giường, đặt trước mặt tôi một bình nước đá. Thế là nước và đồ ăn có đủ, hôm nay tôi chỉ việc ăn với học thôi.
"Câu kia Thy giải sai rồi, cậu tính lại số mol đi."
Nghe vậy tôi nhìn lại một lượt quá trình giải trên Ipad, bảo sao tính từ nãy không ra, tôi tính sai ngay từ bước đầu.
"Đây hả?"
"Đúng rồi, bên dưới cậu làm đúng rồi."
Tôi sửa lại kết quả, nhưng lúc đối chiếu đáp án vẫn sai: "Ơ nhưng hình như đáp án không giống."
Đáp án sai. - Đằng sau tôi vang lên một giọng rất tự tin.
Tôi quay đầu nhìn cậu ấy, phân vân hỏi lại: "Thật á?"
Phúc khẳng định chắc nịch: "Tin tớ, thật. Cậu làm đúng rồi."
Tôi vỗ tay trầm trồ, hai mắt phát sáng đầy ngưỡng mộ: "Cậu đỉnh thật sự."
"Cậu ngồi gần vào đây, có bài nào không hiểu tớ chỉ cho."
Bạn ấy vừa nói vừa cầm lấy cánh tay tôi kéo lại gần, bởi vì ngồi dưới đất còn bạn ấy ngồi trên giường nên tôi ngồi ngay dưới chân Phúc, chính tôi cũng chẳng để ý mình đã tựa lưng vào chân cậu ấy lúc nào không hay.
"Đây á?"
"Không phải chỗ đấy, bên dưới, cái dòng tính chất kia kìa."
"Phải đây không?"
Tôi mơ mơ màng màng tìm trong vô thức, tìm loạn hết cả mắt cũng không biết bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-nhu-mua-thu/3514391/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.