Sao nó lại có mặt ở đây được.
"Trông xinh phết đúng không mày, tao nhắm rồi kiểu gì cũng đổ, yên tâm."
"Mày đừng làm khổ con nhà người ta."
"Điên à, làm khổ gì, mày vớ vẩn."
Tôi không quay đầu lại, nghe một câu thì có thể sai, chứ nghe vài câu liên tiếp thì không sai được. Chính xác là nó, người tôi không muốn gặp lại nhất.
Dù đã đi lên trước vài bước để không có dịp "vô tình" gặp người quen, nhưng dường như duyên số là thứ gì đó rất hiệu nghiệm, đặc biệt với tôi thì rất linh.
"Hoàng Anh Thy!"
Tôi mím môi nghiến răng, biết ngay mà. Bây giờ hoặc là đi thẳng xem như chưa nghe thấy gì, hoặc là quay lại chào một câu. Tôi không đấu lại được với cái mồm nghiệp của nó đâu, tốt nhất cứ giả ngu đi thẳng đi.
Nhưng Mai Minh Việt nào có thể dễ dàng tha cho tôi như thế, với đôi chân dài trời phú vài bước là đã chắn trước mặt ngăn tôi đi tiếp.
"Mày không nghe tao gọi à?" Việt đang rất vui, còn tôi thì trong lòng đang chửi Việt nhưng cũng không dám thể hiện.
"Tao không nghe thấy." Tôi thẳng thừng đáp, thực ra việc thể hiện ghét ra mặt với tôi không khó nhưng mà với thằng này thì không xi nhê.
"Ơ, Anh Thy phải không?". 𝑇𝗋𝐮𝗒ện chính ở ( 𝑇𝙍U𝐌𝑇 𝙍U𝒴Ệ𝗡.V𝗡 )
Là Vũ Hoàng Phúc, hôm nay đi ra đường quên không xem ngày hay sao ấy. Qua vừa suýt chết nghẹn nay thì lại gặp phải cái thằng Mai Minh Việt hãm tài. Phúc đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-nhu-mua-thu/3458062/chuong-3.html