Bội Gia mờ mịt nhìn KiềuGia Hiên, bộ dáng hắn lúc này phảng phất như thời gian đang quay lại, cô tựa hồcũng rơi vào một vòng tuần hoàn. Từng ấm áp mềm mại, từng có triền miên, giốngnhư hoa cúc giữa trưa , dưới ánh nắng mặt trời chầm chậm rơi, rơi trên mặt đất,trải vào lòng người, từng việc từng việc tưởng niệm lại, tựa như tự xé vếtthương đã đóng vẩy ra, đau đớn không chịu nổi!Kiều Gia Hiên thâm tình ôm lấycô, chậm rãi hôn nhẹ nhàng lên trán cô.
Dường như tất cả ý thứccủa Bội Gia đều tập trung ở trên trán, chỉ cảm thấy hai bờ môi ấm áp mềm mạicủa hắn nhẹ chạm lên mặt, hơi thở nam tính mãnh liệt mang theo mùi thuốc lánhàn nhạt đã tràn ngập trong mũi.
Bốn phía tiếng vỗ tayvang lên như sấm!
Giai điệu Waltz duyêndáng chậm rãi phát ra, khi cô dần dần thanh tỉnh lại thì Kiều Gia Hiên đã nhanhnhẹn ôm lấy cô ra đại sảnh khiêu vũ. Động tác ôm lấy kia thật quý trọng, giốngnhư ôm lấy kỳ trân.
Cô có thể phất tay rờiđi, cô cũng có thể tông cửa xông ra ———– nhưng mà cô không làm, đã trưởngthành, học được đạo lí đối nhân xử thế, hiểu được thế gian ấm lạnh, cũng khôngcòn bốc đồng như trước.
Nếu nói là trong khoảngthời gian này hết thảy những điều Kiều Gia Hiên làm với cô, cô không có một tiacảm động là giả . Nhưng mỗi khi hắn xuất hiện ở trước mắt cô thì một màn nămnăm trước liềnm qua tái hiện lại, không ngừng hiện lên ở trước mắt, lại chợthiện lên.
Cô xoa bóp cái trán đaunhức, tối hôm qua đang lúc mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-nhu-da-tung-quen-biet/133800/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.