Bởi kiên trì của Kiều GiaHiên, Phó Bội Gia chính thức mang theo Ba vào ở biệt thự Kiều gia.
Biệt thự trang trí đã rựcrỡ hẳn lên rồi, nhưng kết cấu không thay đổi, quen thuộc như trước khiến cô cóthể nhắm mắt mà đi ra cửa.
Kiều Gia Hiên đầu tiênđưa cô đến căn phòng trẻ con, lấy màu xanh trắng là chủ đạo, trên trần nhà làbức tranh vẽ những đám mây màu xanh nhạt, buổi sáng Ba vừa mở mắt liền có thểthấy.
Trong phòng còn chứa đầyloại đồ chơi cùng gấu bông.
“Ba, có thích hay không?”Kiều Gia Hiên từ lúc xuống xe vẫn ôm con trai, cho dù đến phòng vẫn không cóbuông tay.
Ba nhìn Phó Bội Gia, thấykhông có bất kỳ biểu tình tức giận gì, mới vui vẻ gật gật đầu. Cậu vẫn nhớ mẹtừng nói không thể nhận bừa lễ vật của người khác.
Bội Gia tự nhiên biết Batuyệt đối sẽ thích , nơi này có rất nhiều đồ chơi là cậu muốn từ trước đến nay,tuy rằng cậu rất nhu thuận chưa bao giờ muốn cô mua, nhưng mỗi lần đi dạo báchhóa biểu tình của cậu không lừa được người .
Sinh ra là con trai củaKiều Gia Hiên tuyệt đối có khả năng có được những thứ này, nhưng mà lại lànhững thứ người mẹ như cô không làm được.
“Chúng ta đi xem phòng mẹtrước, sau đó lại trở về chơi đồ chơi được không?” Kiều Gia Hiên đã dỗ con traivô cùng dễ bảo. Hắn mới mở miệng, Ba đã khẩn cấp gật đầu, đã hoàn toàn quênngày đó biểu hiện hung ác của Kiều Gia Hiên trước cửa nhà .
Gian phòng của cô ngaycạnh phòng Ba, cũng nguyên bản là phòng ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-nhu-da-tung-quen-biet/133798/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.