Phó Bội Gia bận rộn bậnrộn đi qua đi lại trong phòng bếp, vài năm sống cuộc sống độc lập đã tôi luyệncô càng thêm thành thục, giống như động tácxào rau hiện tại, nhanh cùng chậm, tĩnh cùng động, phối hợp thỏa đáng. Khônglộn xộn như năm đó nữa.
Tiếng chuông cửa lengkeng leng keng vang lên, Bội Gia nhô đầu ra, nũng nịu kêu con trai: “Ba, nhanhđi mở cửa giúp mẹ. Chú Mạc đến đấy.”
Sau một lúc lâu cũngkhông có nghe được tiếng cười thoải mái của Mạc Hiếu Hiền, lại nghe thấy tiếngBa gọi cô, Bội Gia bày đồ ăn đã nấu xong lên bàn, xoay người đi ra ngoài.
Một thân ảnh đứng lặnghồi lâu ngoài cửa, vẻ mặt cứng rắn khiến cô hít vào một ngụm khí lạnh, thìnhlình thối lui từng bước ——- rõ ràng chính là Kiều Gia Hiên!!
Hắn vẫn không nhúc nhíchnhìn chằm chằm đứa bé đáng yêu trước mắt, ánh mắt kỳ lạ.
Nhưng khi hắn ngẩng đầunhìn Phó Bội Gia ánh mắt lại lạnh lùng mang theo vài tia phẫn nộ.
“Mở cửa.” Mắt của hắnkhóa chặt trên người cô, con ngươi chứa cảm xúc phức tạp.
“A . . . . .” Phản ứngtrực giác của cô muốn đem cánh cửa đang mở đóng sầm lại, bàn tay nhỏ bé mớichạm vào tay nắm cửa, liền nghe tiếng nói lạnh lùng của hắn——
“Em muốn ép tôi thảo luậnchuyện Tử Ba ở đây sao?” Hắn nheo lại mắt, dễ dàng ngăn trở ý đồ của cô.
Phó Bội Gia lạnh lùngnhìn hắn: “Xin anh không cần tiếp tục đến quầy rầy tôi!”
“Mở cửa!” Hắn không ngạiphiền toái nhắc lại một lần, ngữ khí không cho cự tuyệt y như năm đó.
Cô khẽ cắn môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-nhu-da-tung-quen-biet/133795/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.