Truyện 7 chương 24 –( End)Hồ ly trắng vẫn là Hồ ly trắng.
Chia tay?Kết thúc?
Anh.. cuối cùng, cũng lại như hắn ta.
Ruồng bỏ em?
Không đâu Vĩnh Tường.
Anh sẽ mãi mãi không thể nào thoát khỏi đôi tay của Sơn Trúc này được!
Bỉ ổi thì đã sao? Kinh tởm thì đã sao?
Chỉ cần giữ được anh bên mình. Giá nào em cũng trả!
Một cái lướt vai,
Triệt để cắt đứt.
Sơn Trúc nhẹ cúi đầu.
Khi bước chân Vĩnh Tường còn chưa kịp bước tới thang máy, đã thấy một luồng điện mạnh xoẹt qua eo.
Cả người bất giác cứng lại không thể cử động, thoáng chốc ngất xỉu.
Một tên cầm chiếc dùi cui điện, ngẩng mặt nhìn đến phía Sơn Trúc:
- Anh Trúc, bây giờ làm gì?
Sơn Trúc quay lại, đôi mắt đau xót tận cùng nhìn xuống gương mặt kia.
- Đưa người đi.
=========
Gối đầu người trên đùi mình, dùng chính bả vai còn chưa khô máu mà vuốt lấy từng sợi tóc mai dày vương vất.
- Vĩnh Tường.. anh là của em.
- Anh hận em cũng được, ghét bỏ em cũng được. Nhưng không được phép rời bỏ em. Không được phép.
========
Vĩnh Tường tỉnh lại, đã là gần trưa hôm sau
Mũi chích điện quá nặng khiến cho cơ thể bị sốc gần như không thể điều chỉnh ngay được.
Váng vất,
Vĩnh Tường muốn đưa tay lên nhu mắt, lại cảm thấy như có gì không đúng.
Còng tay?
Thử giật đôi chân mới thấy, ngay cả chân cũng bị banh mở trói rộng sang hai bên.
- Anh tỉnh rồi?
Giọng nói từ đầu giường truyền lại, lúc này Vĩnh Tường mới có đủ tỉnh táo để nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-duc/24938/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.