Chiều hôm đó, trời nổi gió lớn. Buổi sáng hôm đó, trời vẫn còn ấm áp, nên Phạm Tường Vy đã chủ quan chỉ mặc một chiếc áo dài tay mỏng. Áo khoác dày sẽ che đi các bộ phận gợi cảm trên cơ thể cô, và điều đó có thể khiến những khách đi qua không thèm dừng lại.
Hôm nay là một ngày đặc biệt vắng khách, và một số cô gái đã rủ nhau tan làm sớm, đi lên phố chơi bời để còn trở lại buổi tối. Vào những ngày thế này, thường sẽ có người ngồi lại trò chuyện, mua vui cùng Vy. Đôi khi là một vài cô gái khác, thi thoảng sẽ là Đệ, và nếu cô thực sự may mắn thì Trường sẽ tạt qua. Dạo này, Trường không còn rủ cô lên xe và vào phòng riêng cùng với gã nữa. Cô không rõ lý do vì sao, nhưng mỗi khi Trường nán lại thì gã đều bắt chuyện với cô bình thường, đôi lúc còn mua đồ ăn cho cô nữa. Gã bảo rằng gã nghe người khác nói rằng tới bữa cô ăn rất ít.
Vy không nghĩ rằng Trường chán ghét việc dành thời gian cho cô; cô không muốn nghĩ thế.
Một gã đàn ông mặc một chiếc áo gió quá cỡ, trên mặt đeo một cặp kính râm cũng kệch cỡm không kém, tay cầm một chiếc áo gió khác nhỏ hơn, tiến về phía Vy. Cậu ta còn một điếu thuốc hút chưa hết hẳn, nhưng đến gần Vy thì cậu ném nó xuống đất, lấy giày xéo đi cho tàn thuốc khỏi bay linh tinh. Đó là Đệ.
Cô đã dần quen với việc cậu chàng này tiếp cận cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-anh-co-mau-gi/2608899/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.