Cuối cùng thì Hình Dương cũng phải trả một cái giá đắt cho hành vi cầm thú của mình.
Tô Nhược sau khi ra mồ hôi thì đã hết cảm rất nhanh chóng, ngược lại hắn thì ốm liệt giường, nằm suốt cả nửa tháng.
Tô Nhược được dịp vênh váo đắc ý, cười hắn “Đáng kiếp nhà anh”.
Hình Dương sợ lại lây bệnh cảm ngược lại cho cô, chỉ đành nghiến răng nghiến lợi nén giận, nhéo mũi bảo cô cứ chờ đấy, chờ hắn hết bệnh sẽ xử lý cô.
Tô Nhược được tình yêu tưới tắm, ngay cả làm việc cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều, không chỉ là kế hoạch đề xuất của cô dành cho năm mới được thông qua, mà còn được cấp trên chỉ định đi công tác.
“Đi đâu vậy? Phỏng vấn trường tiểu học Hy Vọng à?”
Tối hôm đó, lúc Hình Dương đi đón cô, đã nghe cô đề cập đến chuyện này
Tô Nhược gật gật đầu, giải thích, “Đúng vậy Tết Âm lịch cũng sắp đến rồi, đài phát thanh muốn làm một chuyên đề về trẻ em vùng cao. Cũng không xa, là một khu vực miền núi cách đây ba trăm cây số.”
“Vậy mà còn không xa hay sao?”
Hình Dương hừ mũi một tiếng, vô cùng bất mãn.
Hắn đang ở thời điểm tình nồng mật ý với Tô Nhược, sau khi biết được tin này, đương nhiên là không vui.
“Ôi chao... anh Hình...”
Tô Nhược có chút áy náy, bởi vì công việc mà lơ là bạn trai. Nhưng cô rất thích công việc này, bây giờ có cơ hội phát triển sự nghiệp, cô không muốn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-ai-ngot-ngao/3404398/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.