Trong không gian tối đen, các giác quan của con người luôn đặc biệt nhạy cảm.
Khuôn mặt nam giới đột nhiên tiến sát tới, Tô Nhược chỉ cảm nhận được hơi nóng ập vào trước mặt cô. Cô liền phản xạ có điều kiện, lập tức nhắm mắt lại, sau đó cảm nhận được một chiếc lưỡi ướt át lại thô to phủ lên mí mắt, liếm đi sạch sẽ những giọt nước mắt còn đọng trên mi chưa kịp chảy xuống của cô.
“Anh…”
Cánh môi hắn còn dừng trên hàng mi cô, Tô Nhược không thể mở to mắt, chỉ có thể nâng tay, nhẹ nhàng đẩy đẩy vòm ngực hắn.
Người này, sao lại như vậy được...
Sao lại không báo trước mà đã động thủ, khiến cô không kịp đề phòng.
“Tô Nhược.”
Môi Hình Dương cũng không dừng lại quá lâu trên mặt cô. Hắn hôn sạch nước mắt, thì liền ngẩng đầu lên. Nâng khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn trước mắt, dựa vào ánh đèn đường lung linh bên ngoài cửa sổ, trịnh trọng tuyên bố.
“Để anh yêu em có được không?”
Những uất ức từ nãy đến giờ của Tô Nhược đã tan biến đi đâu mất, thay vào đó chính là cảm giác ngại ngùng và tiếng trái tim đập thình thịch.
“Hình… Hình Dương…”
Từ khi gặp người đàn ông này cho đến nay, trong lòng cô đã nghĩ đến cảnh tượng như thế này hàng ngàn hàng vạn lần, cũng chưa bao giờ chân thật như hiện tại.
Trong đầu cô đều là những mảng choáng váng mơ hồ.
“Anh nghiêm túc thật sao?”
Cô nghe thấy câu hỏi của chính mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-ai-ngot-ngao/3404393/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.