Sau khi tiễn người khách ăn mặc như một con gấu kia đi, Hình Dương dứt khoát cho xe chạy đến một con hẻm nhỏ bên cạnh khách sạn gần đó, tắt máy đậu xe trong bóng tối.
Tiết mục trên radio đã phát được một nửa thời lượng. Bài hát thứ hai cũng đã được phát xong, hai phát thanh viên theo thường lệ tiếp tục trò chuyện với nhau.
Hình Dương dựa lưng vào ghế, hơi híp mắt lại.
Có thể nghe thấy, phát thanh viên nữ kia lúc bắt đầu có chút trúc trắc và khẩn trương, nhưng đến lúc này thì đã rất lưu loát, thỉnh thoảng còn chêm vào hai câu nói vui đùa, âm thanh vừa phóng khoáng vừa quyến rũ người khác.
“Hôm nay là Lễ Giáng Sinh, đêm yêu thương, đêm an lành, Tô Tô có kinh nghiệm tình cảm gì có thể chia sẻ với quý khán thính giả không?”
“Nói ra thì thật là xấu hổ tôi vẫn còn chưa có kinh nghiệm ở phương diện này.”
Thì ra người hắn thích vẫn còn độc thân, mà còn chưa từng yêu đương nữa sao?
Hình Dương càng vui vẻ trong lòng.
“Nhưng mà trong suy nghĩ của tôi thì chỉ cần yêu nhau là được. Nếu yêu đúng người, thì tất cả những gì thuộc về anh ấy, chúng ta đều sẽ thích.”
“Giống như ca từ của bài hát Nói Yêu Em, ‘thế giới của em trở nên kì diệu mà không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả được, khiến em còn cho rằng, đó là tiên cảnh chỉ có trong mơ.’”
“Tiếp theo chúng ta sẽ đến với bài hát cuối cùng trong chương trình ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giong-ai-ngot-ngao/3404385/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.