"Sư phụ...người chịu nhận ta rồi.."
"Phải không sư phụ..." long ca mừng rỡ đưa cặp mắt trông mong nhìn Thiên rối rít hỏi
Từ lúc giao đấu hắn đã biết võ học của Thiên chính là cấp độ mà hắn nằm mơ cũng không với được tới, thử hỏi tuổi còn nhỏ như Thiên đã có tạo nghệ như vậy, thì sau lưng còn là tồn tại cỡ nào.
Bái 1 người sư phụ như vậy..xứng đáng
"Uhm..."
"Hahahaha..." long ca mừng như điên chạy tới dập đầu sau đó là " bộp...bộp...bộp..." 2 tiếng dập đầu vang vọng cả khu trại giam
"Phải rồi...sư phụ...còn mấy người anh em của ta nữa..sư phụ thu nhận luôn được không."
"Nếu như chúng giống như ngươi...chấp nhận làm người hầu của ta" Thiên ung dung nói
Hắn muốn nhắc trước, chuyện sẽ làm sau này, nên không muốn nếu chúng biết sẽ oán trách.
"Dạ có...có chứ...để tôi gọi tỉnh chúng nó dậy"
"Khoan đã" Thiên đứng dậy, thong thả bước tới chỗ long ca.
Trong ánh mắt ngạc nhiên khó hiểu của hắn, Thiên ngồi xuống lấy tay vận lên chân khí mầu xanh nhẹ lướt qua vết thương trên mặt, chân, tay bà bắp đùi của hắn.
Mới đầu còn thấy tò mò, nhưng chỉ 1 giây sau, ánh mắt đó hoàn toàn ngốc trệ.
Tại sao
Vì, bàn tay Thiên lướt qua tới đâu, nơi đó liền trở lại bình thường 1 cách thần kỳ...vết bầm, vết thương chảy máu ...chỉ lướt qua liền mọc lên da non mởn
Sau đó bước chân Thiên không hề dừng lại, hắn tiến tới chỗ 5 tên còn lại, hành động tương tự.
Trước con mắt tê dại của mọi người, Thiên trở về chỗ cũ, và 5 tên bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/4147/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.