Sau khi về tới đồn, thiên bị xem như 1 ác ôn mang ra tra hỏi
"Tên gì"
"Hoàng thanh Thiên"
"Bao nhiêu tuổi"
"16"
"Nhà ở đâu"
"Không có nhà..."
Thế là cứ 1 đáp 1 hỏi cho đến khi đổi người hỏi khác.
Lần này tới chính là 1 người đàn ông có vẻ chính trực, mặt chữ điền, mày rậm, môi thâm
"Cậu là Thiên học lớp 10a trường...có phải không"
"Phải"
"Trước đây cậu đã từng gặp trương khánh lỗi không"
"Trương khánh lỗi là ai"
"Cậu đừng giả bộ hồ đồ nữa...khánh lỗi chính là người bị cậu mưu hại"
"Tôi không hiểu từ mưu hại này của ông"
"Hừ..đừng giả bộ nữa, chúng tôi đã diều tra, xe của khánh lỗi không hề có vấn đề gì, đường cũng không hề có dấu hiệu khả nghi, theo lời khai của khánh lỗi thì cậu chính là người đá hắn té xe"
"Tôi hỏi cậu, tại sao cậu lại có hình thức trả thù tàn ác này với bị cáo"
"Có vẻ như ông thích nghe lời hung phạm hơn là nghe lời tôi, nếu vậy thì tôi nói có tác dụng gì...ông có tin không"
"Tôi chỉ muốn hỏi ông 1 câu thôi"
Ngay lập tức gã cảnh sát hung ác hồi chiều bắt hắn liền hét lên
"Im mồm...ở đây cậu chỉ có có quyền trả lời...không có quyền hỏi"
Thiên đưa mắt lên nhìn thẳng vào mắt gã, ánh mắt thiên chứa tinh thần khổng lồ và sát khí thô đậm ập đến.
Bị sát khí rét lạnh bao phủ, tinh thần gã này liền như sụp đổ, thân thể run lẩy bẩy. Không còn chút hung ác nào nữa, thậm chí ánh mắt không dám nhìn lại Thiên 1 lần
"..bộp...bộp...bộp...khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/4142/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.