Ngồi lại vào bàn, tất cả đều trở nên nghiêm túc hơn. Cách nói chuyện cũng hòa bình 1 cách hiếm có
"Con còn có thể chế được những loại phù nào nữa"
"Uhm...tất cả..từ chiếu sáng đến đến phóng hỏa,từ giết người đến cứu người"
Lão Hào đang trợn mắt lên định cắn lại thì thu sương liền trừng mắt cảnh cáo
"Vậy con có phù nào hóa đất thành vàng không"
"Có.."
"Vậy con có thể chế ra không." Hỏi ra câu này, tim bà như ngừng đập chờ câu trả lời
"Đương nhiên..rồi" thiên nói với giọng chắc chắn
Tim thu sương rớt cái bịch về ngực...
"Vậy sao con không vẽ 1 lá như vậy ..không phải con cần tiền sao" đây mới là câu hỏi trong lòng bà.
Là 1 câu hỏi khảo nghiệm đạo đức của đứa bé này, bà không hề tham lam, tiền đối với bà đã quá tầm thường..có thể nói vì bà đã có quá nhiều rồi
Bà vừa có hi vọng vào 1 cậu bé đáng yêu, đạo đức và nhân phẩm của cậu bé đó đối với bà còn quan trọng hơn tiền rất là nhiều
Thiên trợn mắt lên nhìn bà lão
"Cái gì nhìn ta...nhìn gì mà gê vậy" thu sương bối rối
"Bác thu sương, con là con nít, bác muốn dụ con nít để kiếm tiền sao.."
Nghe câu này 2 ông bà đều trợn mắt lại, cả 2 người đều cùng suy nghĩ nhưng câu hỏi của người giầu có như họ, lại quên mất sợ người khác nghĩ theo ý xấu
Chỉ tiếc..hối hận hơi trễ
"Uhm...cũng phải..thời đại bây giờ người càng giầu thì càng tham...người ta nói...tiền và quyền là tỷ lệ nghịch với tình cảm...có lẽ là đúng đó"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/4136/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.