Tại thời khắc này, Dương Tiêu hắn như một kẻ xa cơ thất thế, còn những vị cường giả bán Thiên cảnh cao thượng này lại không chút nào phong phạm, vẫn trực tiếp đi hành hạ trút giận
Một đao của Thu Phương Minh ẩn chứa phần nhỏ pháp tắc hủy diệt, có thể đoạn tuyệt tất cả các bện pháp nối liền chữa trị, có thể khiến chỗ cắt không ngừng chảy máu, cơn đau lộn đi lộn lại vô cùng ác độc.
Thành Thông Thiên dừng bước.
Thu Phương Minh cười lạnh băng hả hê
Cả hai cùng nhìn tới Dương Tiêu be bét trong vũng máu mà cười lên khinh miệt
"Tiện nhân, còn nghĩ phản lại Thu gia....không biết tự lượng sức mình..." ý điên cuồng trong mắt ông ta lần nữa hiện lên, Bá Đao lần nữa chém xuống
Nhưng lúc này
"Dừng tay..." Dương Đình Nghệ hai người cùng hô lên
"Các ngươi nghĩ xen vào chuyện bổn tọa..."
Dương Đình Nghiệp vội đưa tay xua đi
"Chúng ta không xen vào chuyện của ngươi, chỉ muốn nhắc ngươi một câu....kẻ này không thể giết"
"Không sai, hắn thân nắm bí mật phật kinh cùng chìa khóa vào di tích...giết rồi là sẽ tuyệt, Hội Chủ xin chớ vì nóng nảy nhất thời mà hư chuyện lớn"
Thu Phương Minh hừ lạnh
"Bổn tọa làm việc, không khiến các ngươi xen vào..."
Nói xong, ông ta lạnh lùng cử đao một lần nữa chém xuống nhưng lần này uy lực đã giảm bớt rất nhiều.
"Keng....oanh..." đao khí phun ra, uy lực không mạnh nhưng đối với một Dương Tiêu đã thảm cùng đường thì lại là chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874894/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.