"Rầm...." cái bàn bị Dương Bão vỗ nát, ông ta một đầu tóc đỏ dựng ngược, mắt lớn trợn trừng
"Hoang đường....hừ, bất quá chỉ là một tiểu quốc gia không đáng nói, các ngươi dù công khai thân phận cũng chẳng ai dám cản bước huống chi là xâm nhập...hoang đường, Ám Tiệm các ngươi tiếp tục truy cho ta...không tìm ra...thì mang đầu về.."
"Khoan đã...để hắn nói hết" chợt lúc này giọng gia chủ lại vang lên dội tắt lửa giận của Dương Bão.
Tên sứ giả run run nói.
"Thưa....còn rất nhiều thứ huyền bí rất khó hiểu, ví như...như đại sâm lâm phía nam Lạc Quốc...vô số hung thú tựa như...tựa như thống nhất về một mối, chúng ta tiến vào từ phía đó tất cả...đều không còn một người đi về, còn nữa, mật thám có lần tiến được vào một ngôi làng hẻo lánh thô sơ nhưng mà bây giờ...tất cả đều đã bắt đầu tu luyện, sau đó chúng ta vừa vào liền lập tức bị phá ẩn thân thuật thậm chí..các thuật dịch dung, cải trang thậm chí là cả thần thông độn thổ..tất cả đều trong ngắn hạn bị bọn mạt dân đó truy ra sau đó lần lượt bị giết chết"
"Điểm đáng sợ đó là...dường như từ sáng ngày hôm nay trở đi mật thám bị giết càng ngày càng nhiều, phạm vi tựa như đang bị mở rộng, ngắn ngủi chỉ trong buổi sáng liền lan ra 3 tòa thành giáp biên tại Vĩnh Nhạn Quốc, phía nam giáp Vĩnh Nhạn, phía bắc giáp Thiên Vũ, phía tây giáp Tuyết Sơn và phía bắc chính là Tuyệt Uyên tội ác thành, thời gian này dù là Huyết Sát đệ nhất sát tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874823/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.