Thiên bảo ah....là thứ trên đời chỉ nghe danh mà chưa ai từng được chứng kiến.
Là thứ hiếm có mà thần bí đến gần như chỉ có trong truyền thuyết
Là thứ mà qua bao nhiêu đời người đã sớm hư ảo hóa nó đến độ gần như chỉ còn tồn tại trong trí nhớ, chỉ là trong giả tượng.
Là thứ mà mọi chức nghiệp giả đều liệt vào cấm kỵ lĩnh vực, vạn năm từ sau đại hủy diệt đến giờ gần như chưa từng nghe có ai luyện thành
Là vật mà thiên hạ này tôn sùng như đỉnh cấp thần vật.
Nhưng mà ngày hôm nay một đám người họ thấy cái gì.
Tự tay Thiên, chỉ dùng thời gian không quá 2 giờ liền luyện ra một món Thiên Bảo.
Sau đó hắn lại lấy 4 món Thiên Bảo chcho cha và Nhị thúc tùy chọn một thứ.
Cuối cùng bây giờ, ngay cả những thuộc hạ như họ....
Thậm chí chỉ là những thuộc hạ như họ lại còn có được cơ hội nắm giữ 1 món Thiên Bảo.
Muốn....sao lại không muốn, muôn vàn lần muốn.
Nhưng mà....tựa như họ còn chưa thật sự đủ tư cách này.
Lòng tham con người lớn lắm, lớn đến độ khi đến mức độ nào đó còn có thể vứt bỏ cả Trung, cả Nghĩa và cả Tình.
"Phịch....chủ nhân, xin ngài thu hồi bảo vật, Dịch Kiến Hành tự thẹn còn không đủ tư cách nhận nó"
"Phịch...chủ nhân, nô tài không cần bảo vật" Băng Vô Cương cũng quỳ gối
Sau đó
"Phịch....phịch...phịch..." một đám 6 tên thuộc hạ đều lần lượt quỳ gối làm cho Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874785/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.