"Ngươi cũng giống hệt như tên thái tử ngu ngốc kia...cao ngạo mà ngu xuẩn, chỉ biết xem mọi vật là giun dế mà lại không biết rằng...chính mình quá tự cao tự đại"
"Đối với những đối thủ như vậy...ta một chút hứng thú chiến đấu cũng không có....còn nhớ ta từng nói gì không... "Nếu ngươi dám dùng đến pháp giá này...ngươi chắc chắn sẽ vạn kiếp bất phục"...Dương Tiêu, ta nói được làm được"
"Hahahahaha....buồn cười, giun dế nhãi nhép như ngươi mà cũng cuồng vọng muốn ta vạn kiếp bất phục....tiện nhân...chết đi cho ta.."
"Rít..tttttttt....kít...." bàn tay Hủ Thi Vương vung ra, lực lượng khủng khiếp chứa trọn vẹn triệu tinh vừa ra liền rít gào chẻ dọc hư không vồ tới.
Kinh khủng lực lượng hủ hóa đi đến đâu liền khiến không gian tựa như nát bấy vỡ vụn.
Nhấc lên ánh mắt Thiên vẫn không nhanh không chậm đứng đó, gió táp như bạo vũ ập đến, khí áp như thôn sơn hà áp tới đều không làm hắn mảy may chấn động.
Phía sau hắn vẫn là một đám mỹ nữ, mặc dù đại đa số đều mặt trắng biến xanh vì sợ hãi nhưng vẫn vững vàng nép sau lưng hắn không hề có ý rời đi tựa như họ vững tin rằng nếu ở sau lưng hắn mà không an toàn thì không còn chỗ nào khác an toàn hơn vậy.
"Ta đã nói rồi...đừng dùng chút thực lực cỏn con đó ra làm trò đùa trước mặt ta..."
Thiên vừa nói, tay phải hắn lại vừa vung ra, không nặng không nhẹ, không hoa dung không mỹ lệ, không gấp gáp không mãnh liệt cứ như vậy chỉ 1 cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874772/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.