"Hừ....tam ca ta thực lực gấp cả chục lần ta, trả thù....một đám giun dế các ngươi cũng xứng trả thù"
Dương Chí Vĩ bỗng nhiên hơi xìu lại, quả thật như vậy
Chỉ với một Thu Vô Mệnh đã thừa sức diệt sạch cả dương gia, Dương Chí Vĩ hắn lấy cái gì để chiến với Thu Vô Thần.
Đó là còn chưa nói tới nguyên một Thu gia đại thế lực phía sau, dù Dương Chí Vĩ hắn có thể bỏ ra đại giá giết được một Thu Vô Thần thì sao, còn cha, còn Dương Tiểu Thanh, còn nhị đệ và cả Dương Tiêu nữa...họ cũng sẽ vĩnh viễn lâm vào nguy hiểm thậm chí bị diệt toàn gia.
Hi sinh lớn như vậy để chống lại một kẻ thù không thể địch nổi...đáng hay không...
Lại nhìn Dương Tiêu đang thanh xuân phơi phới, mỹ nữ tuyệt sắc vây quanh một mảnh hạnh phúc.
Lại nhìn Dương Tiểu Thanh còn nhỏ bé ngây thơ, điềm đạm đáng yêu tương lai một mảnh tốt đẹp.
Thù hận....
Nếu ông còn kiên trì thì cuộc đời 2 đứa nó sẽ lâm vào ngõ cụt.
Nhắm lại đôi mắt cay xè, đôi dòng lệ nóng đắng chát rơi xuống đôi gò má, Dương Chí Vĩ thoáng chốc liền như già hơn cả chục tuổi.
Lúc này, bên cạnh Thu Vô Mệnh một nam tử trung niên bước tới tiến về phía Thiên, thần tình trên mặt hắn lãnh ngạo băng sương, ánh mắt nhìn tới Thiên hay Dương Bính đều một diện khinh thường.
"Thu Cẩn,...ngươi đi theo hắn một thời gian, 3 ngày nữa mang kho tàng về cho ta" Thu Vô Mệnh ra lệnh cho lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874742/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.