"Khốn kiếp...chết cho ta..." Hoàng Chiếu giống như sắp phát điên, cặp mắt hắn đỏ lên một tia phẫn nộ.
Một cái tát này vung lên lại càng chứa thêm một tia phẫn nộ mà trở nên hung bạo tưởng chừng như sắp huyết nhuộm thương khung.
Nhưng mà trước cự đại trảo lực cùng với khí áp này ập tới, Thiên lại không hề có một chút hoảng loạn như mọi người nghĩ mà ngược lại, hắn còn chậm rãi vươn ra tay phải, ngón giữa cong lên chạm vào ngón cái làm một tư thế búng tay.
Không nhanh không chậm, khi mà kinh thiên động địa trảo lực này tát tới, quả thật Thiên thật sự búng ra giống y như cái điều mà không ai tin vào mắt mình đang nhìn đây.
Ngón tay mỏng manh va chạm vào long trảo to lớn.
Một ngón tay đọ sức với khổng lồ chưởng lực.
Theo cảm quan mắt nhìn thì đây, quả thật chính là trứng chọi với đá...là châu chấu đá xe như trong truyền thuyết hay nói.
Đáng tiếc, xưa nay sự đời vô tuyệt đối việc gì cũng có ngoại lệ, và trước cặp mắt phàm tục của mọi người....một cảnh tượng cả đời khó quên liền chậm rãi diễn ra.
"Tạch...crốp..." tựa như khai thiên tích địa một trảo này không ngờ lại trở nên mềm yếu như bún trước cái búng tay nhẹ của Thiên.
Một âm thanh vỡ vụn vang lên, long trảo đó liền lấy một tốc độ còn nhanh hơn thế tới mà dần dần bị đánh sụp sau đó móp méo và sau đó vỡ vụn như bong bóng xà phòng..
Mềm yếu đến không thể tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874708/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.