Một nhóm người mà Hoàng Siêu dẫn vào là có tới gần 200, nhưng tới bây giờ lại chỉ còn..vẻn vẹn có 52 người.
Số còn lại đã bị ảo trận mài mòn và lạc vào bình nguyên mật địa mất tích, 52 người mà Hoàng Siêu tận lực cứu đều là tinh anh ưu tú nhất không những tu vi cao mà khí vận còn lớn.
Có được một nhóm người này tụ tập, khí vận to lớn tập trung về một mối sẽ hữu ích hơn nhiều so với một đám ô hợp tụ tập và với luồng khí vận này, đế vương công của Hoàng Siêu sẽ có thể phát huy ra được công dụng to lớn, thủ đoạn bảo mạng cũng nhiều hơn.
Chỉ có điều mặc dù trí tuệ của hắn viễn siêu thường thân nhưng vẫn còn quá non nớt trước nguy cơ trước mắt.
"Ầm...bành..." cực hạn hỏa hành lực lượng ở đây cuồng bạo kinh người, một tên tinh anh công tử dẫn đầu không chịu nổi khí áp bị chấn ngất xỉu.
"Công tử...hỏa áp ở đây thật quá mức khắc nghiệt đi, ngài xem làn da ta...bỏng rát hết rồi ah" Lục Hàn mang theo một thân mồ hôi ướt đẫm áo dài để lộ ra vòm ngực ướt át cao vút chạy lại Hoàng Siêu tố khổ.
"Công tử...nếu cứ tiếp tục như thế này e rằng không ổn, ta tu luyện băng thần thông...không chịu nổi hỏa áp ở đây"
"Hừ....một đám phế vật" giọng Hoàng Siêu khắc nghiệt vang lên.
Nói xong trên người hắn bộc phát ra hơi thở đế vương sau đó chiếc hồ lô vàng trên ngực áo lấp lóe, một hư ảnh thanh kiếm nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874682/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.