Lấy một viên tạo hóa đan đi làm mồi câu cá, nếu như thế gian mà có người thứ 4 biết hắn làm việc này e rằng...hắn sẽ bị người ta mắng cho lên bờ xuống ruộng.
Thế giới mà biết hắn làm như vậy nhất định sẽ nước miếng dìm chết hắn.
Lấy một viên thiên đại kỳ dược ra làm mồi câu...
Móa...đây là bảo dược mà người người đều mơ ước đến đỏ mắt ah, dù là các đại thế lực cũng vạch mặt tranh cướp bỏ cả tài sản.
Một viên đan dược có thể dẫn đến gió tanh mưa máu như vậy mà hắn...hắn lấy ra làm mồi câu.
Cho hắn nghèo chết cũng đáng
"Tiêu ca ca ah....ta hiểu tại sao huynh lại nghèo ah, vật như vậy mà huynh đem đi câu cá, không nghèo chết huynh đi"
Doãn Kế Anh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
"Không sai...tiêu ca, huynh cũng thật quá hoang phí đi"
Doãn Minh Anh tiếc hận
"Nếu cái tên Hoàng Chiếu đó mà như huynh...hồi xưa ta tự vận chết mất rồi còn hơn ah" Doãn Lục Anh chọc ghẹo
"Các nàng thật là quá cô lậu quả văn đi..."
"Cô lậu quả văn...chàng nói là sao, chê ta không có mắt nhìn phải không.." Doãn Kế Anh chống nạnh.
"Không sai...các nàng chính là không có mắt nhìn, xưa nay vật có giá trị thì phải dùng đúng chỗ thì mới là giá trị"
"Tạo hóa đan này...ta muốn có bao nhiêu mà không được, tên Hoàng Chiếu đó của nàng...hắn, chính là thua ta ở điểm đó"
"Tiêu ca...ý huynh là một con cá mặt trời còn quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874639/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.