Doãn phủ.
"Kế Anh, con sao vậy...từ khi về nhà đến giờ tâm thần lúc nào cũng như mất hồn vậy" Doãn phu nhân là một người phụ nữ đoan trang xinh đẹp lại rất thương con.
"Mẹ...cha còn bế quan sao, tình hình của cha và nhị thúc sao rồi "
Doãn Kế Anh đưa ánh mắt nhìn vào một gian phòng phía sau, cái mặt phịu lại.
"Cha con...có vẻ như tình hình không được khả quan cho lắm, bây giờ phải cần đến nhị thúc tiếp lực mỗi tháng khống chế đan điền một lần...đã 3 ngày rồi, hẳn là cũng sắp xuất quan"
"Mẹ...nghiêm trọng như vậy sao"
"Cũng không phải nghiêm trọng như con nghĩ đâu, con gái đừng lo lắng..ăn một chút đi"
"Mẹ...con ăn không vô, ah phải rồi lần này ra ngoài con có quen một người bạn vô cùng phi thường...chờ cha xuất quan con sẽ đưa cha đến gặp hắn, nhất định hắn sẽ chữa được cho cha..."
"Uhm...con không cần lo, không được đâu, bệnh tình cha con ngay cả ngự y cũng vô phương ta thật không còn nghĩ xa nữa"
Ngay lúc này, một giọng nói thùy mị có chút châm biếm vang lên.
"Mẹ ah...cái tên nam nhân mà tam muội thầm thương trộm nhớ đó quả thật rất thần thông quảng đại ah...ngay cả người đan điền bị phế, chân gãy cũng có thể chữa lành, một người cụt tay còn có thể nối lành nha...bệnh của cha chỉ cần hắn xem một cái là sẽ tốt rồi"
Doãn Kế Anh lập tức chu cái mỏ lên xinh đẹp giận dỗi
"Nhị tỷ...tỷ không được xem thường hắn...tỷ chỉ gặp hắn có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874620/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.