"Chủ....chủ....nhân....ngài khóc sao....ta cảm nhận được bi thương trong lòng người....chủ nhân đừng buồn, Kính Nhi sẽ sớm về với người....Kính Nhi sẽ không bao giờ rời xa người....huhu..."
Tuyết Kính còn đi chưa xa đã cảm nhận được vô tận bi thương tới từ liên kết với Thiên, nó lập tức bị loại xúc cảm này làm cho nức nở.
Nó không có nước mắt, không có trái tim nhưng mà nó đầy đủ tình cảm....một loại tình cảm mà thế nhân không ai hiểu được.
Tình cảm của những sinh linh bị trời đất ruồng bỏ.
........
Tiếng sáo đó vẫn chưa dừng lại.
Nhưng mà tiếng sáo đó bây giờ đã không còn là âm thanh du dương của sáo trúc....mà nó hệt như 1 loại âm thanh nức nở.
Tiếng nức nở của một con tim đau đớn, của tất cả những tang thương, của những sự bất công và vô cùng vô tận áp lực từ khắp nơi.
Tiếng nức nở của tiếng sáo, cũng là của đôi môi không thể gào thét vỡ òa khi bi thương ập đến.
Của một nam nhân vốn bình thường mạnh mẽ bây giờ.....bất chợt hắn.....khóc.
Hắn khóc.....là vì hắn mất đi tất cả.....vì hắn lạc lõng giữa một cuộc đời chỉ với một mình hắn chống chọi.
Hắn khóc vì....hắn mệt mỏi....
Hắn quá mệt mỏi....liệu rồi con đường hắn đi tiếp....
....hắn liệu có một lần nữa mất đi tất cả.
....hắn liệu có phải 1 lần nữa chứng kiến những cảnh đó diễn ra ngay trước mặt hắn, trong sự bất lực của hắn.
Người thân yêu nhất của hắn chết đi.
Tình yêu thương của hắn bị giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874444/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.